Edit: Hiên
Ba người Tạ Liên vừa ra khỏi sòng bạc quỷ, Lang Thiên Thu lại lần nữa "gặp chuyện bất bình" vung tay đánh nhau. Hắn cứu một tiểu quỷ bị bọn đại quỷ bắt nạt.
Sư Thanh Huyền cảm thấy vị Thái Hoa Điện Hạ này thật sự quá không thích hợp để hành động âm thầm. Vì thế, Sư Thanh Huyền lấy thân phận tiền bối bảo Lang Thiên Thu ở tại chỗ đợi lệnh, chờ khi rời khỏi Quỷ Thị khi trở ra tiếp ứng bọn họ.Chỉ còn Tạ Liên cùng Sư Thanh Huyền, bọn họ tiếp tục đi vào Quỷ Thị. Sư Thanh Huyền mở miệng nói:
"Thái Tử Điện hạ, tin hương Thiên Càn của Huyết Vũ Thám Hoa lúc nãy... Không ảnh hưởng đến ngươi chứ?"Tạ Liên hơi hơi đỏ hai má, y nhìn lảng đi chỗ khác ngượng ngùng gật gật đầu nói:"... Không có."Kỳ thực Tạ Liên cũng không biết chính mình có chịu ảnh hưởng hay không, y chỉ là cảm thấy tin hương của Hoa Thành có mùi rất dễ ngửi, khiến y có cảm giác ngửi thế nào cũng không đủ.Sư Thanh Huyền thấy biểu tình của Tạ Liên khẽ biến, y bừng tỉnh đại ngộ dò hỏi:"... Hai người có quen nhau à?"Tạ Liên lại lần nữa gật gật đầu, Sư Thanh Huyền lại nói:"Vậy theo ngươi... Nếu chúng ta nói là tới thăm hắn, vậy có thể dễ dàng trà trộn vào rồi thuận tiện tìm vài tin tức cho nhiệm vụ không?"Tạ Liên đang suy nghĩ xem phương án này có được hay không, đột nhiên cạnh hai người xuất hiện một người đeo mặt nạ. Người đó khom người chào Tạ Liên rồi nói:"Thành chủ cho mời, mời ngài theo ta."Tạ Liên cùng Sư Thanh Huyền liếc nhau, hắn chỉ mời mỗi Tạ Liên. Sư Thanh Huyền liều mạng gật đầu đáp ứng, sử dụng ánh mắt ý bảo Tạ Liên rằng mình sẽ tự tìm cách khác trà trộn vào.Vì thế, Tạ Liên đi theo người đeo mặt nạ đi tới "Cực Lạc Phường" của Hoa Thành. Bên trong, các mỹ nữ đang múa hát, họ thấy Tạ Liên tới đều tự giác lui ra ngoài. Giữa đạ điện, Hoa Thành đang ngồi trên một cái trường kỉ khảm ngọc viền vàng.Hoa Thành vừa đứng dậy vừa nói:"Ca ca nếu đã tới Quỷ Thị sao không đến tìm ta? Chẳng lẽ là chỉ cách nhau mới mấy ngày huynh đã xa lạ với Tam Lang rồi?"Nghe xong lời này, Tạ Liên nói:"Lúc nãy ở sòng bạc, là Tam Lang giả vờ không biết ta trước."Hoa Thành bước đến cạnh y, nói:"Lang Thiên Thu cũng ở đây, nếu ta không làm ra bộ dạng đó sợ là lại rước thêm phiền toái cho ca ca. Dù huynh có phải tới gặp ta hay khong, ta đều rất vui vẻ."Người mặt quỷ cũng đã lui xuống, tòa đại điện to như vậy hiện tại chỉ còn lại hai người, Hoa Thành nói:"Ca ca đến bên này ngồi đi."Tạ Liên vừa đi theo Hoa Thành, vừa mỉm cười nhìn hắn rồi nó:"Đây là chân dung thật của đệ?"Hoa Thành nói:"Ta nói rồi. Lần sau gặp lại huynh, ta sẽ dùng mặt thật."Lòng Tạ Liên thầm suy nghĩ:"Không tồi."Một mùi hương nhàn nhạt bay tới, phảng phất như thay lời chủ nhân đáp lại.Hai người đi them vài bước thì Tạ Liên bỗng nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng. Y tháo chiếc nhẫn bạc đeo trên ngực xuống, nói:"Đúng rồi, cái này, có phải là đẹ để lại không?"Hoa Thành liếc mắt nhìn chiếc nhẫn kia một cái rồi mỉm cười nói:"Tặng cho huynh."Tạ Liên không hỏi nhiều, bởi vì y biết vật này tất nhiên vô cùng quý giá, nhưng y thật sự muốn nhận. Vì thế, Tạ Liên tự nhiên nói:"Vậy đa tạ Tam Lang."Nhìn thấy Tạ Liên đem chiếc nhẫn đeo trở lại, trong mắt Hoa Thành có ánh sáng nhạt chớp động.Ca ca... Đây là tro cốt của ta, tâm ý của ta... đều là huynh...Hai người cùng ngời xuống trường kỉ, Tạ Liên hỏi:"Tam Lang, nơi này là nhà của đệ sao?"Hoa Thành đáp:"Nơi này ta thường lui tới, có thể xem như chỗ ở chứ không phải là nhà."Tạ Liên nói:"Có gì khác nhau sao?"Hoa Thành nói:"Đương nhiên là có. Trong nhà có người nhà. Chỉ có một người ở, thì không phải là nhà."Nếu ca ca có thể lưu lại nơi này thì nơi này chính là nhà của ta.Tạ Liên nghe xong, trong lòng có phần xúc động. Nếu nói như thế, hắn đã hơn tám trăm năm đều không có thứ gọi là nhà. Tuy rằng Hoa Thành không tỏ vẻ buồn bã ra mặt, nhưng Tạ Liên cảm thấy, có thể không khác nhau lắm.Hoa Thành lại nói:"Nếu là nhà, dù cho có nhỏ bé như Bồ Tề Quán, cũng tốt hơn so với Cực Lạc Phường này của ta hàng vạn lần."Tạ Liên thầm đồng ý, y cười nói:"Tam Lang đúng là người chí tình chí nghĩa. Chỉ là đệ so sánh Bồ Tề quán với nơi này thật làm ta xấu hổ vô cùng."Hoa Thành cười nói: "Có gì mà phải xấu hổ? Thật không dám dấu giếm, ta thấy Bồ Tề quán của ca ca tuy nhỏ nhưng lại tốt hơn Cực Lạc Phường này nhiều. Nơi đó càng giống nhà hơn."... Là một mái nhà có ca ca.Tạ Liên nhẹ nhàng nói:"Thật không? Nếu đệ không chê thì cứ đến chơi. Cửa Bồ Tề quán luôn vì đệ mà mở."Hoa Thành khẽ mỉm cười, nói:"Ca ca, là huynh nói đó, ta cung kính không bằng tuân mệnh. Sau này không được chê ta phiền đâu."Hai người đều không chú ý tới, trà hương cùng hương hoa nhàn nhạt đang quấn lấy nhau rồi tản ra tứ phía.Đột nhiên, hai người cảm nhận được dị động, là loan đao bên hông Hoa Thành. Ở chuôi đao khắc một con mắt, lúc này nó lại mở bừng, lộ ra đồng tử màu đỏ rồi đảo một vòng nhanh như chớp.Hoa Thành trầm giọng nói:"Ca ca, ta rời đi một chút, lập tức quay lại. Huynh cứ nghỉ ngơi một chút, hoặc cần gì cứ nói, muốn đi đâu cứ đi."Tạ Liên nói:"Cảnh báo? Ta cũng đi xem." Y lo lắng cho Sư Thanh Huyền và Lang Thiên Thu.Hoa Thành lại đem y nhẹ nhàng ấn trở về, nói:"Yên tâm, không phải đám người Thái Hoa Điện Hạ đâu. Ca ca ngồi đây là được, không cần đi đâu."Hoa Thành vừa đi ra cửa đã lập tức thông linh cho Hắc Thủy:"Thích Dung đến, ta sẽ đi xử lý hắn. Thái tử điện hạ có khả năng sẽ qua chỗ ngươi đấy."Tạ Liên "vừa khéo" nhìn thấy người đi đến chỗ nhốt Hạ Huyền. Y liền lặng yên không một tiếng động theo đi theo, phát hiện người đeo mặt nạ dùng cách ném xúc sắc để đi vào một cánh cửa tối om.Tạ Liên đang chìm vào suy tư thì Hoa Thành quay lại, nói:"Ca ca, huynh cần gì thì cứ bảo ta tìm..."Tạ Liên vừa thấy Hoa Thành liền rất vui vẻ đáp:"... Đệ mới đây đã xử lý mọi việc xong rồi?"Hoa Thành nói:"Xử lý xong rồi. Chỉ là một đám phế vật, nói ra chỉ xấu hổ thôi."Hai người lại về điện, ngồi trên giường vàng khảm ngọc. Tạ Liên nói:"Còn nữa, kỹ thuật đánh bạc của Tam Lang thật điêu luyện."Hoa Thành nói:"Không đâu, vận khí tốt thôi."Nghĩ đến vận xui của bản thân, Tạ Liên không tránh khỏi đau xót:"Ta thật sự là rất tò mò, Tam Lang không cần trêu đùa ta, trò xúc sắc này có bí thuật gì không?"Vừa rồi muốn đến chỗ nhốt Hạ Huyền phải ném ra hai số sáu. Tạ Liên cảm thấy nếu muốn đi vào con đường đó để cứu thần quan thì cần phải ném ra con số y hệt.Hoa Thành cười nói:"Ta có thể chỉ cho huynh một biện pháp, đảm bảo thuận buồm xuôi gió, bách chiến bách thắng."Tạ Liên vui vẻ nói:"Là biện pháp gì?"Hoa Thành giơ tay phải, trên đó có sợi tơ hồng buộc trên ngón tay thứ ba thành nơ bướm, mang vẻ xinh đẹp ma mị. Hắn nói với Tạ Liên:"Đưa tay cho ta."Tạ Liên không hiểu ra sao, nhưng nếu Hoa Thành nói cho y có nghĩa là hắn sẽ cho. Tay Hoa Thành không ấm không lạnh, vô cùng bình thường nhưng khi chạm vào Tạ Liên lại khiến tim y đập bình bịch.Hoa Thành cầm tay Tạ Liên trong chốc lát, hắn hơi mỉm cười rồi đưa cho y hai viên xúc sắc, nói:"Ca ca thử xem."Tạ Liên thầm niệm "hai mặt sáu" rồi ném xúc sắc lên, chúng quay tròn đều mấy vòng rồi dừng lại, quả là hai mặt sáu điểm.Tạ Liên ngẩng đầu ngạc nhiên nói:"Đây là bí thuật gì vậy?"Hoa Thành nói:"Không có bí thuật gì cả, chỉ là ta chuyển cho ca ca một chút vận khí của mình thôi."Tạ Liên ngạc nhiên nói:"Thì ra vận khí cũng giống như pháp thuật, đều có thể cho mượn."Hoa Thành cười nói:"Đương nhiên có thể. Lần sau ca ca nếu là muốn cùng ai đánh cược, trước đó cứ tới tìm ta. Huynh muốn bao nhiêu ta đểu sẽ cho mượn, đảm bảo đánh cho đối thủ không thể trở mình."Hai người cùng nhau tung thêm mấy lần thì Hoa Thành phải đi an bài tẩm điện cho Tạ Liên. Tạ Liên ngồi một mình được một chút thì ngoài cửa có ai đó khẽ gọi:"Điện hạ... Điện hạ... Thái Tử điện hạ..."Vừa nghe thanh âm này, Tạ Liên lập tức ra mở cửa, người nọ liền nhảy vào, không ngờ lại là Sư Thanh Huyền trong dạng nữ. Lúc này y ăn mặc hệt như lúc đóng giả nữ quỷ rót trà cho Tạ Liên.Tạ Liên thấp giọng nói:"Phong sư đại nhân, ngươi trà trộn vào được rồi."Sư Thanh Huyền nói:"Ta đã sớm trà trộn vào, nhưng ám chỉ mãi ngươi cũng không thèm chú ý đến ta. Chúng ta thật không ăn ý mà."Tạ Liên hổ thẹn không thôi, nãy giờ tầm mắt y đều đặt trên người Hoa Thành.Ngay sau đó, Sư Thanh Huyền lại nói:"Thái Tử điện hạ, làm bằng hữu của ngươi, ta cần phải nói với ngươi... Vị Huyết Vũ Thám Hoa kia hình như đối với ngươi không có ý tốt, hắn dù gì cũng là Thiên Càn, ngươi phải cẩn thận đó..."