Càn Song Khôn Đối

Chương 23



Edit: Hiên

Một hồi lâu sau, Hoa Thành rốt cuộc cũng bình ổn lại, nói: "Được, chúng ta vẫn sẽ như trước."

Tạ Liên nghe thế thì ngẩng đầu, trên mặt nở nụ cười an tâm. Y buông lỏng cánh tay đang túm lấy Hoa Thành, ống tay áo hắn bị y siết chặt trong lòng bàn tay làm xuất hiện mấy nếp áo.

Ca ca, huynh như vậy... Ta thật sự sẽ hiểu lầm......

Lúc này, ánh mặt trời đã ló dạng, Tạ Liên vuốt phẳng lại quần áo nhăn nhúm, nói với Hoa Thành: "Tam Lang, đệ ngồi là được rồi... Ta đi nấu cơm cho."

Hoa Thành nói "Ca ca, để ta giúp huynh."

Thế là hai người cùng nhau đi đến hậu viện, vì không cho Hoa Thành cảm thấy nhàm chán, Tạ Liên cảm thấy mình hẳn nên tìm đề tài nói chuyện. Nên y bèn nói: "Cũng không biết Bán Nguyệt ở chỗ Vũ sư đại nhân đã ra sao rồi nữa."

Hoa Thành nói "Bán Nguyệt?"

Thấy Quỷ vương đại nhân đã quên béng nàng, Tạ Liên cười khổ nói: "Chính là cái bình lần trước ta mang về từ Bán Nguyệt quan đó. Ta nhờ Nam Phong đưa muội ấy đến chỗ Vũ sư. Phong sư đại nhân nói, chỉ có nơi đó Bùi tướng quân mới không dám đến gây sự..."

Hoa Thành nói: "Ồ."

Tạ Liên ngượng ngùng nói: "Chuyện của ta nhàm chán quá đi, ở Thông linh trận trên Thượng Thiên đình, ta cũng y vậy luôn, vừa mở miệng là xung quanh lập tức tẻ ngắt."

Hoa Thành tạ lỗi nói: "Thực xin lỗi, ca ca. Ta không có ý này, chỉ là nhất thời không nhớ tới... Ca ca nói gì ta cũng thích nghe hết."

Chuyện liên quan đến Tạ Liên Hoa Thành đều nhớ rõ, nhưng ấn tượng của hắn về Bán Nguyệt thì chỉ gói gọn trong cái bình kia thôi.

Tạ Liên xấu hổ cười, tiếp tục nỗ lực tìm kiếm đề tài khác. Y nói "Tam Lang, lại nói, đệ cũng lợi hại thật đó... Đệ có thể thoải mái ra vào Thượng Thiên đình sao? Khó trách những vị thần quan kia vừa nhắc đến đệ đã sợ vỡ mật..."

Hoa Thành trả lời: "Là bọn họ vô dụng thôi."

Lúc Rút ngàn dặm đất đi Thượng Thiên đình, Hắc Thủy là người vẽ trận. Vì tránh để Thiên giới có cách đối phó mà họ làm xong cái nào là xóa cái đó. Hoa Thành kêu Hắc Thủy là thêm vài cái cửa khác ngoài cung Tiên Lạc luôn rồi.

Tạ Liên rất khó tiếp tục, vì thế lại thay đổi đề tài. Y nói "Lại nói, Tam Lang là thiên Càn... Có cái gì khác không? Ta mới phân hóa gần đây thôi, trước kia cũng không quá chú ý này nọ, nói chung cũng thấy không có gì tệ. Thật ra, ta cảm thấy tin hương của đệ rất dễ chịu..."

Hoa Thành "..."

Không thấy hắn đáp lời, Tạ Liên thấy mình không biết để ý gì cả, thấy tường Nam rồi mà còn đập đầu vào. Lúc này Hoa Thành không đáp gì, còn mình thì cái hay không nói lại đi nói cái dở là sao chứ.

Nào có chuyện Địa Khôn đi hỏi một vị Thiên Càn vấn đề nhạy cảm thế này! Thế chả khác gì một chàng trai đi hỏi cô gái, sao yếm của cô cái nào cũng có một màu vậy. Thật đúng là vô liêm sỉ!

Tạ Liên thật muốn bóp chết cái tên không biết lựa lời này luôn, này đâu chỉ là tẻ ngắt, quả thực là muốn bao nhiêu xấu hổ là có bấy nhiêu xấu hổ.

Giây lát sau, Hoa Thành phối hợp trả lời: "Tin hương của ca ca cũng rất dễ chịu."

... Còn rất mê người nữa...

Quỷ Vương Huyết Vũ Thám Hoa xưa nay nhàn nhã thong dong, thế mà lại bị Thái Tử điện hạ làm cứng miệng không đáp lại được. Lúc này, Hoa Thành đoán không ra điện hạ muốn nói gì... Lúc mới quen nhau, rõ ràng Tạ Liên muốn thử thăm dò xem hắn là thứ gì, Hoa Thành có thể dễ dàng hiểu được thấu đáo cơ mà.

Nhưng lúc bắt đầu ban nãy, Hoa Thành không hiểu tại sao Tạ Liên lại khơi chuyện Bán Nguyệt trước tiên. Sau đó, ca ca lại nhắc tới Rút ngàn dặm đất trên Thượng Thiên đình, Hoa Thành cho rằng cũng là y đang muốn xem ý hắn thế nào. Nhưng còn chưa nói thêm sâu vào thì Thái tử điện hạ đã đổi ý, đề cập đến tin hương của Hoa Thành...

Trong nháy mắt Hoa Thành lầm tưởng ca ca đang "quyến rũ" hắn. Sau khi bình tĩnh lại thì mới thấy, dù trời có sập xuống thì chuyện này cũng khó mà xảy ra. Hiện tại, nhìn sườn mặt xấu hổ của Tạ Liên Khôi, trong đầu Hoa Thành mới chợt nghĩ ra. Vừa rồi Thái tử điện hạ còn nói, y vừa mở lời là bầu không khí sẽ tẻ ngắt ngay...

... Thì ra, Thái tử điện hạ đang "nói chuyện phiếm" với ta sao?

Cuối cùng Hoa Thành cũng tìm được rồi đáp án, nếu ca ca muốn nói chuyện phiếm, hắn nhất định phải thỏa mãn đối phương mới được. Vì thế, lần này đổi Hoa Thành mở miệng nói: "Ta đưa điện hạ đi, sáng hôm sau có khi nào Thượng Thiên đình sẽ loạn cào cào lên không?"

Tạ Liên cuối cùng cũng sống lại từ cơn xấu hổi, y cười nói tiếp: "Tam Lang đề cao ta quá rồi, ta cũng đâu phải nhân vật to lớn như Đế quân đâu... Người ta tránh ta còn không kịp, ai mà chú ý đến ta có tự ý rời đi hay không."

Hoa Thành nói: "Ca ca, đừng tự coi nhẹ mình."

Tạ Liên lại cười cười, nói: "Có điều, vốn dĩ ta định sẽ... Đi thăm Địa sư đại nhân một chút, dù sao thương thế của hắn cũng không nhẹ."

Sau khi bình tĩnh lại, Tạ Liên thật muốn tự đấm mình một cú. Khó khăn lắm mới nói chuyện bình thường, mình lại tự tìm ngõ cụt làm chi. Thế mà lại nhắc đến "thương thế" của Địa sư trước mặt Hoa Thành luôn chứ.

Thật ra Hoa Thành vốn không hề có để ý, bởi dù sao Hắc Thủy cũng có bị thương tích gì đâu. Đó chẳng qua là "thủ thuật che mắt" của họ mà thôi. Có điều, Hắc Thủy hẳn cũng không ham hố gì Tạ Liên đi thăm hắn.

Vì thế, Hoa Thành nói: "Ca ca, không cần để ý ta. Chuyện quá khứ thì cho nó qua đi đi..."

Tạ Liên thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Tam Lang thật là hiểu đại nghĩa..."

Hoa Thành cười nói: "Ca ca, huynh có thể thông linh hỏi Phong sư trước, để xem Địa sư có tiện tiếp khách không."

Tạ Liên cũng cười nói: "Vẫn là Tam Lang có cách."

Ngay sau đó, Tạ Liên thông linh liên hệ Phong sư, dùng khẩu lệnh mà hai người đã trao đổi với nhau ở Quỷ thị. Sau một lúc lâu, giọng nói buồn ngủ của Sư Thanh Huyền truyền đến: "Thái tử điện hạ? Ngươi làm sao vậy, mới sáng sớm..."

Lúc này Tạ Liên mới chú ý tới thời gian, y vội xin lỗi: "Phong sư đại nhân, ngại quá quấy rầy ngươi rồi. Ta muốn hỏi một chút, Địa sư đại nhân bên đó có tiện để ta qua thăm bệnh không..."

Sư Thanh Huyền trả lời: "... Ngươi nói chuyện với ta không cần khách khí như vậy đâu, ngươi là bạn tốt thứ hai của ta mà! Minh huynh bên này... Trước hết ngươi đừng nên tới, đầu óc huynh ấy giờ có chút vấn đề. Đợi đến hội đấu đèn Trung Thu rồi hẵng gặp ha..."

Tạ Liên chỉ có thể trả lời "Được", sau đó cắt đứt liên hệ. Y giương mắt nhìn về phía Hoa Thành, khó hiểu nói: "Địa sư đại nhân đầu óc có vấn đề?"

Hoa Thành nhướng mày không đáp. Hắn hỏi ngược lại: "Phong sư còn nói cái gì?"

Tạ Liên nói: "Y kêu ta tạm thời vẫn đừng nên đi, đến tiệc Trung Thu hẵng gặp."

Hoa Thành nói: "Ca ca không cần lo lắng, ý của Phong sư chính là... Đến lúc đó, Địa sư cũng có thể khôi phục như thường rồi."

Tạ Liên gật gật đầu rồi lại uể oải ỉu xìu cúi đầu. Hoa Thành khó hiểu, ca ca muốn "Nói chuyện phiếm", cũng đã nói được hòm hòm ròi, nãy giờ cũng đâu có gì gián đoạn đâu. Nhưng Thái tử điện hạ sao lại thế này?

Hoa Thành kêu "Ca ca? Huynh có phiền não gì, Tam Lang nguyện thay ca ca phân ưu."

Tạ Liên nhìn phía Hoa Thành nói: "Tam Lang, vừa rồi Phong sư đại nhân nhắc tới "hội đấu đèn", là hoạt động thường niên trên Thượng Thiên đình..."

Hoa Thành hiểu rồi, thì ra là chuyện này. Tuy rằng không thể nói với ca ca rằng, cứ giao hết cho Tam lang đi. Nhưng Hoa Thành sẽ vì Thái tử điện hạ sắp xếp thật tốt, tuyệt sẽ không để điện hạ mất mặt với chúng thần quan trong hội đấu đèn.

Thật ra Tạ Liên cũng không quá để ý đến hội đèn lồng kia, y nghĩ mình nếu không có chuyện thì hẳn sẽ không đến, nhưng ban nãy đã đồng ý với Phong sư rồi nên giờ thế nào cũng không kiếm cớ gì từ chối được. Thế thì y chỉ đành rời quán Bồ Tề mà trở về Thượng Thiên đình thôi...

... Tam Lang mới đến đây... có thể ở đây vài ngày là tốt rồi...

Mặt khác, Hoa Thành đã dùng thông linh, hạ lệnh cụ thể cho Dẫn Ngọc chuẩn bị đèn cầu nguyện và kịch dân gian thật kỹ càng. Hắn cũng liên hệ Hắc Thủy, kêu Hắc Thủy đến hội đấu đèn nhất định phải chuyền rượu vào tay Tạ Liên.

Sau khi sắp xếp đâu đó ổn thỏa, Hoa Thành vẫn còn có chuyện lo lắng...

Cái tên Hắc Thủy này không phải vẫn ổn hả, sao giờ đầu óc lại có vấn đề rồi?

————————————

Tác giả nhắn gửi: Lần tới Hắc Thủy dần dần "lộ ra bản tính" đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.