Lộ trình năm trăm mét cần mười lăm đồng, điều này làm cho Diệp Thu cảm thấy rất không nỡ. Ở với lão gia hắn, mười lăm đồng cũng đủ mua một cái chân heo rồi. Những nghĩ đến mình thiếu chút nữa mặc cả với tài xế, muốn đưa cho hắn ba mươi đồng để hắn giúp đữa đến Đường thị, lại cảm thấy mình không có tổn thất gì.
Thanh toán tiền xe, Diệp Thụ liền đi đến cao ốc của tập đoàn Đường thị.
Tập đoàn Đường thị là một công ty có tiếng ở Hoa Hạ, nhưng lại không có tên tuổi trong một trăm công ty lớn của thế giới. Người Hoa Hạ chú ý nhất là việc giấu diếm tiền tài, một số ít gia tộc ẩn tang cũng không hiện lộ diện. Ví dụ như rất nhiều người đều cho tằng, người đàn ông giàu nhất thế giới là Bill-Gates, nhưng trên thế giới người có tài sản vượt hơn Bill cũng không ít.
Đường thị bề ngoài chỉ là doanh nghiệp kinh doanh nhà đất, khách sạn, chuỗi nhà hàng, ngành công nghiệp giao thông vận tải, vào có bối cảnh quân sự. Sau khi thiết lập quan hệ ngoại giao với Lâm gia, liền bắt đầu kinh doanh ngành hàng không và ngành công nghiệp sinh học. Đằng sau hai bên tương đối ẩn mật, cũng chỉ có Đường thị là thực sự kinh doanh kiếm tiền.
Cao ốc của Đường thị nằm vuông vực ở con đường trung tâm của Yến Kinh, toàn bộ 47 tầng lầu đều là nơi làm việc của tập đoàn Đường thị. Trước cửa còn có một cái sân rất rộng, biểu tượng logo của Đường thị được dựng lên ở trung tâm sân. Vừa rồi tài xế cũng chỉ là chỉ vào hai chữ to đùng " Đường Thị" ở bên cạnh logo là trạm đến cho Diệp Thu.
Nguồn: http://truyenfull.xyzDiệp Thu vừa mới đến cửa lớn, liền bị bảo vệ ngăn lại.
" Ê, cậu đang làm gì vậy?" Một người bảo vệ cao cao mặc bộ quần áo bảo vệ mới tinh ngăn Diệp Thu lại hỏi. Hắn đã làm công việc này ở Đường thị nửa cuộc đời rồi, còn chưa nhìn thấy người nào mặc quần áo Adidas tiến vào Đường thị - huống hồ ngay cả người giao hàng.
" Tôi đến tìm người." Diệp Thu vừa cười vừa nói.
" Tìm ai?"
" Đường Bố Y."
" Đường Bố Y? Đường Bố Y là ai? Làm ở bộ phận nào? Cậu không phải là nhân viên hay khách hàng của Đường thị, thì không thể tiến vào, nếu như muốn tìm hắn, có thể gọi điện thoại cho hắn bảo hắn ra đây nói chuyện." Bảo vệ lắc đầu nói. Tuy rằng ngữ thân mật, nhưng thái độ rất kiên quyết.
Nói đùa, tập đoàn Đường thị có thể tùy tùy tiện tiện là có thể tiến vào? Không phải, nếu không những người bảo vệ như bọn họ để làm gì? Bọn họ luôn tận tâm tận lực duy trì tốt hình tượng của công ty.
Ách, bảo Đường Bố Y đi ra nói chuyện? Diệp Thu ngược lại còn chưa cảm thấy mặt mũi mình như vậy. Tuy rằng Đường Bố Ý đối với mình coi như cũng tốt, cũng không coi mình là một bảo tiêu.
" Lão Trương, chủ tịch của chúng ta hình như cũng họ Đường…" Người bảo vệ ở bên cạnh tâm cơ linh hoạt, sau khi nghe thấy Diệp Thu nói, đã chạy tới nhỏ giọng nói với đồng bạn.
" Những lời này của cậu không phải là thừa sao? Tập đoàn Đường thị… Chủ tịch không phải họ Đường lẽ nào là họ Trương à? Được rồi, chủ tịch của chúng ta gọi là gì?"
" Lần trước tôi xem sổ tay hình ảnh của công ty, ở trang đầu tiên có giới thiệu vắn tắt… hình như là Đường Bố Y… Đường Bố Y?"
Hai người hai mặt nhìn nhau, sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
" Cậu nói cậu đến tìm Đường Bố Y?"
" Đúng vậy."
" Người ở bộ phận nào?"
" Không ở bộ phận nào." Diệp Thu lắc đầu. " Hình như là ông chủ của các người."
" Cậu đến tìm chủ tịch của chúng tôi?" Hai người vẻ mặt cảnh giác nhìn Diệp Thu. " Cậu là ai? Cậu tìm hắn làm gì?"
" Chuyện gì xảy ra vậy?" Một thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên. Ba người cùng nhau nhìn qua, một người mặc một bộ quần áo chức nghiệp màu trắng, tóc được uốn quăn lên, trên cái cổ thon dài bộc một cái khăn lụa màu tím, nữ nhân xinh đẹp đang từ từ đi tới.
" Thư ký Lôi, là như vậy. Cái người này nói là đến tìm Đường…. chủ tịch." Lão Trương tự nhiên là biết nữ nhân diễm lệ thoát tục này, cho nên cười giải thích.
Thư ký Lôi gật đầu, ánh mắt lại quan sát trên người Diệp Thu một lát, mỉm cười nói: " Cậu là Diệp Thu?"
" Đúng vậy." Diệp Thu gật đầu nói. Cùng nữ nhân giao thiệp thoải mái hơn.
" Tôi là thư ký của Đường tổng, tôi tên là Lôi Vũ. Uông bá bảo tôi đến mới ngài vào." Sau khi Lôi Vũ biets được nam nhân trước mặt này quả thực là người Uông bá muốn tìm, lại càng thêm khách khí, thậm chí cách xưng hô cũng đều thay đổi.
" Tốt. Cám ơn." Diệp Thu gật đầu, đi theo Lôi Vũ lên trên lầu.
Hai người bảo vệ ở phía sau mắt to trừng mắt nhỉ, vẻ mạt không thể tin nổi.
Đường Bố Y tiếp đãi Diệp Thu ngay trong phòng làm việc của mình, sau khi tự mình pha cho Diệp Thu một chén trà, mỉm cười ngồi xuống đối diện với Diệp Thu, hòa ái dễ gần hỏi thăm: " Diệp Thu, đến Yến Kinh đã quen chưa?"
" Tàm tạm." Diệp Thu cười gật đầu. Nghĩ thầm, nếu như bảo bối nữ nhi của ngươi không có quấy rối ta, cuộc sống mới tốt.
" Lần này thực sự là làm phiền cậu rồi. Nữ nhỉ của ta… Từ nhỏ đã được ta nuông chiều, tính cách có chút buông lỏng, nếu như có chỗ nào làm sai, tôi làm cha xin thay nó xin lỗi cậu. Xin cậu khoan dung nhiều hơn." Vẻ mặt Đường Bố Y chân thành nói.
Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, khẳng định sẽ làm cho cả Yến Kinh oanh động. Người cầm lái của tập đoàn Đường thị cũng phải xin lỗi một bảo tiêu mới thuê về nhà… Nói thật, Diệp Thu cũng cảm thấy có chút quái dị.
Với tài lực của Đường gia, muốn tìm bảo tiêu không phải là chuyện dễ dàng sao? Vô luận là từ bội đội đặc chủng của nhà nước, thợ săn do các tổ chức đào tạo, chủ cần bỏ tiền ra, đều có thể mời đến. Hắn không cần phải khách khí với mình như vậy.
" Tính cách của Đường tiểu thư cũng không xấu." Diệp Thu vừa cười vừa nói.
Những lời này ngược lại không phải là nói để lấy lòng Đường Bố Y, đây là điều Diệp Thu thực sự cảm giác được từ Đường Quả. Nếu như nàng là người xấu, thì hôm nay sẽ không xảy ra tình huống giơ con dao nhỏ cả nữa ngày trời mà không đâm xuống cuối cùng bản thân lại thở phì phì đi lên trên lầu.
Những công tử tiểu thư ở trong hào môn vọng tộc, lại có thể xem người hầu phía dưới vào mắt sao?
Nghe thấy Diệp Thu khen Đường Quả, khuôn mặt béo tròn của Đường Bố Ý cũng thiếu chút nữa cười thành một đóa hao. Ha hả cười nói: " Đúng vậy. Nha đầu này chính là rất điêu ngoa, điển hình là nói năng chua như đậu hũ. Nhiệt tìm giúp người khác, cũng luôn luôn đắc tội với người. Thực sự là người khác đâu đầu.
Diệp Thu tới không phải để nói chuyện với Đường Bố Y về nhân phẩm bảo bối nữ nhi của hắn, đương nhiên, Đường Bố Y bận trăm công ngàn việc, cũng không có khả năng lãng phí nhiều thời gian. Vì vậy, Diệp Thu cũng không tiếp lời Đường Bố Ý, lập tức đi vào chủ đề chính.
" Đường thúc thức, tôi lần này đến chủ yếu là muốn cùng chú nói về chuyện Đường tiểu thư bị người ta bắt cóc. Trước đây tôi chưa trải qua chuyện này lần nào, thật ra đêm qua tôi cũng có ở đó. Đối thủ trước đó là đủ trò, phi thường hiểu rõ về Đường tiểu thư, là có dự mưu tổ chức bắt cóc."
" Chú Đường đang ở trên thường trường khó tránh khỏi sẽ làm một số ít tiểu nhân oán hận. Tôi muốn biết, Chú Đường có hoài nghi đối tượng nào hay không? Dù sao, chúng ta cũng không thể bị động phòng thủ, có thể chủ động xuất kích thăm dò tình huống, như vậy mới có thể đảm bảo chắc chắn cho sự an toàn của Đường tiểu thư."
Tiếu ý trên khuôn mặt béo mập tròn tròn của Đường Bố Y cũng dần dần biến mất, hiện giờ mới chính thức có đầy đủ sự uy nghiêm của một chủ tập chấm chưởng một tập đoàn tài chính lớn. Trầm ngâm một hồi, nói: " Tôi gần đây cũng đã cho người điều tra chuyện này, có động cơ gây án cũng chỉ có hai người."