Cảnh Hiên

Chương 14



Lan Lăng Phong đi công tác dài ngày cuối cũng cũng trở về còn mang theo một vị khách mà Cảnh Hiên không ngờ tới. Kinh nghiệm không đủ, việc công ty bang hội lại quá nhiều làm Cảnh Hiên bận tối mặt. Hắn mong chờ ba nhanh chóng trở về tiếp quản lại mọi việc.

Lan trạch

“Bố Lý Nặc thiếu gia mới vào nhà, ta đã cho người chuẩn bị sẵn phòng óc cho ngài nghỉ ngơi. Ta có một đứa con trai lớn nhỏ hơn ngài vài tuổi, ta sẽ bảo nó đưa ngài đi tham quan vài nơi” Lan lăng Phong dẫn một người đi vào Lan Gia. Người thanh niên này một thân tây trang lịch lãm, ánh mắt sáng ngời nghiêm nghị, toát ra khí chất vương giả cường thế.

“Lão gia đi đường mệt nhọc” Lý quản gia tiếp nhận áo khoác, thoáng nhìn người thanh niên bên cạnh, cái khí chất toát ra thật giống như Đại thiếu gia

“Đây là Bố Lý Nặc thiếu gia, là khách quý của nhà chúng ta”

“Thiếu gia xin mời” Bố Lý Nặc có chút mệt mỏi liền theo Lý quản gia lên lầu, trước đó nói với Lan Lăng Phong: “Tôi ở Italy cũng có nghe nói về Đại thiếu ra, rất hân hạnh có cơ hội gặp mặt”.

Cảnh Hiên bị Lan Lăng Phong yêu cầu lập tức trở về nhà tiếp đón khách quý không được chậm trễ làm mọi kế hoạch của cậu đều bị đình trệ.

“Hiên nhi, mau tới đây, để ba giới thiệu cho con một người” Cảnh Hiên vừa vào tới nhà, Lan Lăng Phong đã vội vã.

Bố Lý Nặc lại càng sớm hơn một bước nói: “Xin chào, tôi là Tắc Lý Kỳ Bố Lý Nặc, ở Italy đã nghe qua danh Đại thiếu gia, hân hạnh được gặp mặt”

Vốn đang thắc mắc khách quý kia là ai, Cảnh Hiên gần như hóa đá khi biết người đó lại là Đại ca, mất vài giây hoàn hồn đáp lời: “Xin chào, tôi là Lan Cảnh Hiên, đối với Nhị gia chủ mafia Italy đã ngưỡng mộ từ lâu”

Hai huynh đệ liếc mắt nhìn nhau, lòng hiểu lòng, ứng biến hòa hợp. Họ phải che giấu quan hệ để tránh những phiền lụy không đáng có. Tỷ như tổng bộ mafia Italy có thể nghi ngờ Tắc Lý Kỳ làm việc thiên tư, nâng đỡ huynh đệ. Tỷ như Cảnh Hiên bên này cũng sẽ bị người khác lợi dụng quan hệ giữa hắn và Đại ca để mưu cầu lợi ích. Vì thế cứ giải vờ không quen nhau là biện pháp tốt nhất.

Tắc Lý Kỳ: “Ngươi là ai, ta không biết.”

Cảnh Hiên: “Ta chỉ nghe qua tên của ngươi, chưa từng thấy qua

Dùng xong cơm chiều, ai nấy đều mệt mỏi muốn nghỉ ngơi nhưng nhóc con Cảnh Ngôn hừng hừng khí thế muốn dẫn khách quý đi tham quan phố xá. Không thể phụ lòng tốt của nó hơn nữa Tắc Lý Kỳ cũng muốn ngắm mỹ cảnh nơi này nên cả ba cùng nhau ra phố.

Cảnh Hiên cùng Tắc Lý Kỳ vẫn giả vờ cung kính nhau như người mới lần đầu gặp mặt, nhóc con lại huyên thuyên giới thiệu mọi thứ, loanh quanh đến hơn mười giờ mới về đến nhà. Cả hai cũng cảm thấy thư thái không ít, nói sao gần đây tất cả đều quá mức khẩn trương không có thời gian nghỉ ngơi thoải mái.

Cảnh Hiên trong lòng có gúc mắt, hơn mười một giờ đêm liền đến gõ cửa phòng Tắc Lý Kỳ.

Tắc Lý Kỳ vừa mới tắm xong, chỉ khoác một cái áo tắm mỏng lộ ra khuôn ngực gắn chắc, nhìn Cảnh Hiên biểu tình nghi hoặc lại nảy sinh chút đùa cợt: “Nửa đêm đến phòng ta có ý đồ bất lương gì a? Dựa vào quan hệ giữa hai chúng ta, ngươi muốn gì ta cũng sẽ đáp ứng”.

“Đại ca, giờ phút này người còn muốn đùa giỡn” Cảnh Hiên giận dỗi mắng.

“Được rồi, không giỡn nữa. Đệ chính là muốn hỏi ta đến đây vì cái gì?”

“Đúng vậy”

“Có biết vì sao gần đây các gia chủ đều tranh nhau tìm đến Tổng bộ ở Italy không?” Tắc Lý Kỳ hỏi, Cảnh Hiên lắc đầu tỏ ý không biết.

“Bởi vì vận tải đường thuỷ nảy sinh vấn đề, cần phải mở rộng thị trường, tìm con đường mới. Tổng bộ hy vọng tìm được một đối tác xứng tầm hợp tác làm ăn. Khu vực châu á, thị trường lớn nhất là Trung Quốc mà gia tộc có thế lực mạnh nhất chính là Lan gia, vì thế ta được phái đến để khảo sát thực tế”.

“Đại ca, người chắc chắn không còn có lý do khác, tỷ như quan hệ giữa hai chúng ta, ta không muốn nó ảnh hưởng đến phán đoán của người”.

“Yên tâm, vấn đề này không phải do một mình ta có thể quyết định, lựa chọn Lan gia thuần túy là do thực lực lớn mạnh không có bất kì yếu tố khách quan nào” Cảnh Hiên nở nụ cười, cậu không hy vọng Tắc Lý Kỳ vì cậu mà gây ảnh hưởng đến bản thân.

“Đại Ca biết, đệ lo lắng cho ta, ta hiểu được. Hiên à, nhất định phải đề phòng Lan Cảnh Thụy, hắn rất có dã tâm, lúc chiều hắn có đến tìm ta, hy vọng ta giúp hắn, giúp Lan gia, còn nói tuyệt sẽ không bạc đãi ta”.

“Ta biết, chuyện lần trước có tra xét một chút, bên trong ly sữa kia có loại thuốc mê cực mạnh. Băng ghi hình camera ngày đó cũng biến mất nên đệ cũng nghi ngờ hắn, nói sao phòng an ninh Lan gia đâu phải ai cũng có thể vào”

Tắc Lý Kỳ khẽ thở dài: “Còn nhớ rõ lời Đại ca nói chứ? Tuyệt đối không được có lòng dạ đàn bà, dù có là người thân cũng có thể hãm hại người bất kì lúc nào”.

Cảnh Hiên ngập ngừng: “Đại ca…ta…”

“Thôi quên đi, ta biết tính tình của ngươi, muốn khuyên cũng không khuyên được, nhưng bên ngoài không thể với trường học, mọi việc đều phải cẩn thận”.

“Ta cũng không phải đứa trẻ con, sẽ không có chuyện gì” Cảnh Hiên cười nói.

“Đại ca, ngủ ngon, ngày mai ta đưa người đi thăm thú vài nơi”.

“Ngủ ngon” Tắc Lý Kỳ mỉm cười.

Nằm trên giường, ánh trăng phản chiếu, thần sắc Tắc Lý Kỳ thêm vài phần lạnh lùng, lòng thổn thức: “A Hiên, lòng ta nào không nghĩ như cậu chỉ là anh em của ta nào có tình thân ruột thịt, luôn tranh đấu lẫn nhau, rốt cuộc chỉ có kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Hôm nay nhìn câu cùng Cảnh Ngôn tình cảm thắm thiết, ta nghi hoặc những lời ta khuyên cậu có chăng là sai, vẫn có ngoại lệ”.

Ngày thứ hai

Mặt trời vừa ló dạng, Cảnh Hiên bước ra ban công hít thở khí trời. Vào thu, không khí mát mẻ, vừa muốn tập luyện liền thấy Tắc Lý Kỳ ở hoa viên luyện võ, sinh tâm đánh lén một phen.

Cảnh Hiên từ ban công tầng hai đu người xuống đất, tinh thần phấn chấn vọt đến phía Tắc Lý Kỳ, thời điểm còn cách khoảng một gang tay, Tắc Lý Kỳ xoay người đánh trả.

Đã lâu không cùng Cảnh Hiên giao chiến, Tắc Lý Kỳ liếc nhìn đã ngầm hiểu ý:

“Đến đây để ta thêm thân thủ của ngươi thời gian qua có sụt giảm hay không?

Cảnh Hiên cười tươi, tiếp tục công kích. Trải qua Hình Uyên huấn luyện, Cảnh Hiên cảm thấy thực lực bản thân tăng lên khá nhiều, lần này cùng đại ca giao đấu xem như kiểm nghiệm

“Có tiến bộ a” Tắc Lý Kỳ nói.

“Đương nhiên rồi”

Tắc Lý Kỳ lấy khuỷ tay đánh về phía bụng Cảnh Hiên một cú nhanh như chớp, cậu theo bản năng dùng cánh tay đỡ lấy, lực phát ra rất mạnh, cả cánh tay đều đau nhức. Tắc Lý Kỳ tiếp tục tấn công xuống cẵng chân phía dưới, Cảnh Hiên tránh né, thuận thế đá vào chân Tắc Lý Kỳ một cú. Cả hai thụ thương, động tác tạm dừng trong giây lát.

Nói đến đánh nhau kịch liệt, Cảnh Hiên không bằng Tắc Lý Kỳ bởi vì thân thể tố chất bất đồng. Cảnh Hiên thể lực không đủ nhưng bọn họ giáo đấu thường không chú trọng thể lực mà dùng chiêu thức.

So đấu chiêu thức so với so đấu thể lực khác biệt rất lớn nên hai người bọn họ trải qua mười lăm phút vẫn bất phân thắng bại. Cả hai đều là kẻ hiếu chiến, so tài kiểm tra thực lực dần biến thành long tranh hổ đấu.

Hành động quá khích của hai người nhanh chóng được truyền đến tai Lan Lăng Phong. Hắn lo lắng chạy đến hoa viên hô lớn: “Hiên nhi, con đang làm cái gì vậy?” đồng thời tung một quyền ngăn trở Cảnh Hiên, cả hai bất ngờ trượt chân ngã nhào xuống đất.

Lan Lăng Phong chạy đến đỡ Tắc Lý Kỳ, gấp rút đỡ lời: “Đều là con ta không hiểu chuyện, ta sẽ dạy dỗ lại hắn”.

Tắc Lý Kỳ có chút bất ngờ, không hiểu, giao đấu cùng nhau để nâng cao trình độ là chuyện thường ngày ở trường huấn luyện, có gì đặc biệt đâu.

“Ba, người hiểu lầm, chúng ta chì là… “.

“Không đến lượt ngươi nói” Lan Lăng Phong cắt ngang lời Cảnh Hiên.

Lúc này Tắc Lý Kỳ mới hiểu được là có hiểu lầm ở đây nhanh chóng lên tiếng giải thích: “Ngài hiểu lầm rồi, ta nghe nói Lan đại thiếu gia thân thủ rất tốt, vừa lúc sáng sớm cậu ấy tập luyện võ thuật nên cùng nhau giao đấu, học hỏi lẫn nhau mà thôi”.

“Là như vậy sao, ta còn tưởng hai người có xích mích gì đó, cả hai chắc đã mệt, nhanh đi tắm rửa, điểm tâm đều đã muốn chuẩn bị xong” nghe lời giải thích, Lan Lăng Phong có chút xấu hổ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.