Cảnh Hiên

Chương 7



Hôm nay Lan gia cả nhà sum họp vui vẻ dùng cơm. Ngôn nhi càng ngày càng sùng bái anh hai, ngoại trừ ca hát hơi khó nghe tất cả mọi thứ đều tuyệt hảo.

Lan Lăng Phong nhìn Cảnh Hiên mở lời: “Mười ngày sau là sinh nhật 18 tuổi của Ngôn nhi, lễ mừng trưởng thành không thể thiếu, mượn dịp này ba muốn giới thiệu con cùng mọi người.

“Ba quyết định là được rồi, con không có ý kiến” mấy ngày nay ba đối với cậu thật sự tốt lắm, cái loại này tình thương của ba rất khác so với tình thương dịu dàng của mẹ.

“Ba nghe nói con mua một chiếc xe, hôm nay vừa chuyển đến” Lan Lăng Phong hỏi.

“Là quà sinh nhật anh tặng con đó, siêu xe à nha” Cảnh Ngôn vô cùng phấn khích.

Chưa đủ tuổi trưởng thành, ba nghiêm cấm lái xe, năm ngoái mới 17 tuổi mượn xe đứa bạn ngoạn một vòng bị ba phạt nằm lì một tháng không thể xuống giường. Hiên tại chính mình đủ 18 tuổi, vốn định xin ba một chiếc xe ai ngờ anh liền tặng xe làm quà, còn là xe thể thao.

Mặt tối sầm nhìn Cảnh Hiên quát to: “Về sau không được phép mua cho nó những thứ này, hiện tại đã vô pháp vô thiên, có con hậu thuẫn nó còn đến mức nào?”.

“Không…không có, roi mây của ba rất đau, Ngôn nhi biết sợ mà” Cảnh Ngôn xuống nước làm nũng, cái gì cậu cũng có thể hứa nhưng xe không thể thu hồi.

Mẹ, đại ca, tam đệ, còn có Ly Á, mình hiện tại thật sự hạnh phúc…còn có người ba nghiêm khắc cùng đứa em trai đáng yêu. Nghĩ đến Ly Á, Cảnh Hiên cười vui vẻ, nhìn anh như thế Ngôn nhi liền trêu chọc: “Anh hai là đang nhớ người yêu đi”

“Nói bậy bạ, nhóc con”chính mình dễ dàng để người khác nhìn rõ tâm tình vậy sao?

Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt là đến tiệc sinh nhật 18 tuổi của Ngôn nhi, hôm nay nhóc con phá lệ ăn mặc chỉnh chu tây trang, thắt cà vạt thật là một tiểu mỹ nam. Cảnh Hiên lại càng tỏ vẻ phong trần, thành thục khiến người người chú ý ngưỡng mộ.

Lan Cảnh Thụy bước tới, hắn hôm nay tây trang chỉnh tề tao nhã nhưng không thể che đậy ánh mắt đầy dã tâm, khó chịu: “Cảnh Hiên nghe nói lúc trước cậu bị thương không tiện qua chào hỏi, hiện tại tự giới thiệu một chút ta là Lan cảnh Thụy là anh họ của cậu. Mong cậu không trách tôi nhiều chuyện nhắc nhở một câu: “Tuy nói người cậu cứu là Ngôn nhi nhưng cũng không nên trực tiếp lấy thân phạm hiểm”.

Đại ca đây chính là gia tộc tranh đấu có phải không? Hiện tại ta có thể hiểu được người một chút, nghĩ đến đại ca Tắc Lý Kỳ gia tộc tranh đấu, Cảnh Hiên cảm thấy được đại ca thật sự vất vả, hằng ngày phải đối mặt với bao nhiêu sự khiêu khích.

“Anh họ đã quá lời, chỉ là vết thương nhỏ lại tránh được tổn thất cho Lan gia chẳng phải là chuyện tốt hay sao” Cảnh Hiên đáp lời.

“Theo như anh nói, bản thân không được tất phía dưới còn có người tài giỏi so với Cảnh Hiên còn làm tốt hơn nhiều. Tôi có việc xin lỗi không thể tiếp chuyện được.

“Tên này quả thật không tầm thường” Lan Cảnh Thụy oán hận thầm nghĩ.

Tuy nói hôm nay Ngôn nhi mới là nhân vật chính nhưng với địa vị của Lan Lăng Phong tin tức có thêm một đứa con trai lớn càng thu hút sự chú ý, rất nhiều phóng viên vây quanh Cảnh Hiên khó khăn lắm cậu mới có thể trốn ra hoa viên ở phía sau vườn.

“Anh cũng không thích tiệc tùng sao?”

Cảnh Hiên đứng dậy, bị thanh âm trong trẻo thu hút. Cô gái trẻ dáng vẻ thanh tao tuy rằng là đại tiệc cũng không trang điểm quá cầu kì đúng là khác biệt. Cảnh hiên nếu biết được cô ấy đã để ý mình từ lâu không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.

“Ưm, cuộc sống trước kia không có mấy thứ này nhưng rất phong phú” Cảnh Hiên thản nhiên nói.

“Tôi biết việc này thực đường đột bất quá vẫn là muốn hỏi anh đã có người trong lòng hay chưa?”

Kỳ thật Cảnh Hiên về phương diện tình cảm là vô cùng ngu ngốc, nói cậu đi tìm hiểu tâm ý cô gái chi bằng kêu cậu ra chiến trường giết địch còn dễ dàng hơn. Cho nên cậu xem vấn đề này trở thành câu chuyện phiếm không chú ý tới cô gái mặt đỏ bừng. Cảnh Hiên mỉm cười ngọt ngào: “Cô ấy trong lòng tôi là người không thể thay thế, không biết tiểu thư còn có chuyện gì không? Nếu tiểu thư thích hoa viên này, tôi cũng không làm phiền” Ba một lúc lâu không thấy mình sẽ lo lắng đi, Cảnh Hiên nghĩ nghĩ nói rồi liền bước đi.

Cô gái ngẩn ngơ một lác, tự giễu cợt bản thân: “ Mình thật khờ, anh ta tài giỏi như vậy sao lại không có người trong lòng”.

“Chúng ta đã từng gặp qua, ở nước Mĩ, anh giúp em đánh đuổi bọn côn đồ, em cứ nghĩ rằng chúng ta không bao giờ có cơ hội gặp lại, ngày hôm nay anh là Lan đại thiếu gia, em biết mình càng khó có cơ hội nhưng em vẫn không thể từ bỏ việc thích anh, yêu anh” nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.

Lan Cảnh Thụy tình cờ bắt gặp ân tình hỏi han: “ Tôn tiểu thư là thích Cảnh Hiên sao?”

“Anh ấy đã có người trong lòng, tôi chỉ có thể buông tay”

“Theo tôi biết Tôn tiểu thư sẽ phải vì lợi ích gia tộc mà kết hôn chi bằng tôi có một cach làm Cảnh Hiên sẽ phải lấy tiểu thư không biết cô đây có nguyện ý làm theo” Cảnh Thụy nheo mắt đề xuất.

Tôn Yên vì vị hôn phu tương lai là kẻ ăn chơi trác táng mà đau lòng tiều tụy còn gì hơn lấy được người mình yêu thương. Cô nào có nghĩ rằng niềm vui của mình lại mang đến Cảnh Hiên thật lớn phiền toái.

Lan Cảnh Thụy đem kế hoạch của chính mình nói cho Tôn Yên sau đó vui vẻ rời đi

Tiệc lớn xa hoa, hai vị Lan thiếu gia khiến nhiều người hâm mộ chú ý. Tiệc thâu đêm khiến rất nhiều khách mời vì đường xa mà ở lại Lan gia trong đó có Tôn Yên.

Sáng hôm sau, Lý quản gia theo lệ gọi Cảnh Hiên rời giường dùng bữa, bước vào phòng, Cảnh Hiên mình trần say ngủ bên cạnh còn là vị Tôn tiểu thư ơ hoa viên tối qua. Một cảnh tượng làm ông giật mình ngây người.

“Đại thiếu gia, ngài cùng Tôn tiểu thư…” Lý quản gia vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ bọn họ trước kia từng quen biết?

Lúc này Tôn Yên cũng tỉnh lại nhìn Cảnh Hiên vẻ mặt khó hiểu nhìn mình vừa đau lòng vừa vui sướng. Đau lòng là vì chính mình gài bẩy anh ấy còn vui sướng vì cảnh Hiên là một người vô cùng có trách nhiệm có hay không sẽ thật sự cưới mình.

Lan Lăng Phong bởi vì có việc tìm Cảnh Hiên cũng đi tới phòng cậu chứng kiến một màn: Lý quản gia kinh hoảng, Cảnh Hiên mặt mủi ngây dại còn có cô gái nét mặt đỏ ứng ngồi ở trên giường. Áp chế không được trong lòng tức giận, một cái tát giáng xuống mặt Cảnh Hiên, cậu vừa muốn giải thích nhưng Lan Lăng Phong đã quát lớn: “Lão Lý, đem đại thiếu gia giam ở lầu ba tỉnh lại, Tôn tiểu thư chuyện này ta sẽ cho cô một cái công đạo”.

“Vâng lão gia, đại thiếu gia cậu mau theo ta” Gặp Cảnh Hiên còn muốn giải thích cái gì, ông liền kéo đi:”Đại thiếu gia, lão gia đang nổi nóng, cậu trước đi theo lão, yên tĩnh một lát không nên lửa đang cháy còn đổ thêm dầu”.

Lầu ba cái kia kỳ thật là lan gia hình thất bình thường cũng không thường xuyên sử dụng. Bên trong có một cái bàn, một cái ghế, một cái giường nhỏ. Trên tường treo đầy các loại hình cụ, ngọn đèn âm u, không khí ẩm ướt càng làm cho căn phòng này thoạt nhìn có chút đáng sợ.

Cảnh Hiên ngồi trên giường bình tĩnh suy nghĩ. Cậu tự hiểu tửu lượng bản thân, buổi tiệc chỉ dùng rượu trái cây còn cậu bình thường dù uống Volka nồng độ cao cũng chưa chắc có thể say. Đúng rồi, cô gái kia tối qua đem đến cho mình một ly sữa để giải rượu và rồi sáng nay lại trở thành cái tình huống này. Thật là sống thoải mái quá khiến tính cảnh giác của mình kém như vậy.

Lan Lăng Phong vô cùng tức giận, đứa con lớn như thế nào làm chuyện xằng bậy còn có không biết là ai đem chuyện này tiết lộ cho phóng viên gây xôn xao dư luận. Mạnh mẽ đá văng ra cánh cửa, nhìn đến đứa con bình thản ngồi trên giường không có chút biểu hiện ăn năn hối lỗi, Lan Lăng

Phong một tay túm lấy Cảnh Hiên đem báo thẩy vào mặt cậu quát lớn: “Tự nhìn xem bản thân đã làm ra những chuyện tốt đẹp gì?”.

Sự việc tiến triển đến mức độ này khiến Cảnh Hiên vô cùng sửng sốt: “Ba, nghe con giải thích, chuyện này với con không quan hệ…”

Một tát tay rơi xuống: “Cùng ngươi không quan hệ, thế mắt ta mù sao? Ngươi có biết Tôn Yên đã đính hôn, hiện tại phía nhà trai bên kia đã cùng Lan thị tuyệt giao quan hệ, cho dù Lan thị chúng ta là đại gia tộc cũng không thể cho phép ngươi làm xằng làm bậy”.

“Hiện tại nếu ngươi chịu đi xin lỗi, ba nghĩ còn có thể đem sự tình bình ổn một chút” tuy nói lúc này chính mình đuối lý nhưng LanLăng Phong cũng không muốn ủy khuất đứa con.

“Con không xin lỗi, không giải thích, con chưa từng làm có gì để giải thích” Kỳ thật Cảnh Hiên là một một người sống rất tình cảm, cậu có thể liều chết bảo hộ người mình yêu thương. Nếu như lần này cậu lên tiếng giải thích chẳng khác nào thừa nhận bản thân đã cùng cô gái kia lên giường nhưng cậu luôn tự thề với lòng không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Ly Á.

Lan Lăng Phong khó thở, đánh đổ chén nước trên bàn xuống đất: “Ngươi quỳ xuống”

Cảnh Hiên mặc kệ quỳ gối lên cả mảnh chén vỡ trong lòng đầy rối rắm: “Ba, ta biết tâm tình ngài nhất định không tốt, ta cho ngài thời gian nếu không thể khiến ngài tin tưởng ta, ta liền rời khỏi nơi này, đến lúc đó có tuyên bố ta nhận sai chính mình cũng không phải con của ngài, như vậy ngài sẽ không có gánh nặng đi.

Toàn thân sức nặng đặt trên đầu gối, vết cắt tứa máu đau tận xương cốt nhưng Cảnh Hiên bộ mặt vẫn bình thản như mặt nước chính là nội tâm đau đớn nào ai biết được. Nhìn đến đứa con không có ý hối cải, Lan Lăng phong đi đến góc tường rút lất cây roi ngâm trong nước muối hướng đến lưng Cảnh Hiên mà trút xuống.

Một lằn hồng ấn chói mắt, Cảnh Hiên cố sức mà quỳ thẳng bất động, cắn chặt môi không phát ra tiếng động. Mỗi roi đánh xuống cả người không khỏi run rẩy, sau 20 sau trên lưng hiện ra năm lằn roi rướm máu.

“Hiện tại nguyện ý giải thích?”

“Thực xin lỗi, con làm không được.” Cảnh Hiên cắn răng nói.

“Tốt lắm, để ta xem là roi ta cứng hay xương cốt ngươi cứng” Lan Lăng Phong hoàn toàn bị thái độ của Cảnh Hiên chọc giận. Không chỉ vì tin tức trên báo chí mà còn vì đứa con không dám đảm đương trách nhiệm nhưng hắn lại quên mất nên nghe đứa con giải thích. Lan Lăng Phong lấy ra một ngọn trúc thon dài, một roi đánh xuống mang theo một vết máu.

“AAA…” Cảnh Hiên khẽ rên rỉ, lòng chua xót: “Ta đối với ngài thật không đáng tín nhiệm thế sao? Cả một câu giải thích cũng không muốn nghe ta nói”.

Nghe được Cảnh Hiên rên rỉ, Lan Lăng Phong càng không tự chủ được độ mạnh yếu: “Nếu ngươi không chịu nhận sai ta liền đánh tới khi ngươi chịu nhận mới thôi, Lan Lăng Phong ta không có loại đứa con không biết tự đảm đương trách nhiệm”.

Toàn thân kêu gào đau đớn, cơ thể muốn trốn tránh nhưng đại não khống chế không cho di động: “Ta cái gì cũng không có làm vì cái gì phải nhận sai” Nói xong Cảnh Hiên cả người không thể trụ được ngã nhào xuống đất nhưng Lan Lăng Phong không có dừng tay vẫn đánh tiếp: “Ngươi không phải cứng đầu lắm sao? Quỳ lên cho ta” hiện tại cả người Cảnh Hiên nhuốm đầy máu tươi.

Lúc đầu Cảnh Hiên còn có thể rên rỉ nhưng hiên tại theo bản năng run rẩy Nhìn Cảnh Hiên bất động, Lan Lăng Phong mới ý thức tới chính mình xuống tay khá nặng lại thấy Cảnh Hiên cả người đầy máu, vết roi sau lưng vô cùng thê thảm.

Cảnh Hiên cả người đau đớn chau mày, cắn chặt môi đến tứa máu. Lan Lăng Phong gọi đến bác sĩ riêng không dặn dò mà chỉ nói: “Trước sáng mai làm cho nó tỉnh lại, còn có rất nhiều phóng viên chờ nó giải thích”.

Đi xuống lầu thấy cảnh Ngôn đang bị Lý quản gia giữ chặt: “Ba, con muốn gặp anh hai”.

“Lão Lý, đem nhị thiếu gia giam vào phòng của nó, sự việc chưa được giải quyết tránh cho nó lại ra ngoài gây chuyện” Nói xong Lan Lăng Phong cấp công ty bộ phận tuyên truyền gọi một cú điện thoại: “Tin tức trên báo chí và internet đã có phương hướng giải quyết hay chưa?”

“Chủ tịch, phòng tuyên truyền vừa mới định xong phương án lại phát hiện mọi tin tức về đại thiếu gia đều đã biến mất”

“Đều biến mất, là ai đã làm?” Lan lăng phong vô cùng bất ngờ

“Đang điều tra, người có thể trong thời gian ngắn mà làm được việc này chứng tỏ thế lực không phải tầm thường”

“Mau điều tra cho ta biết kết quả” Ngắt điện thoại, Lan Lăng Phong trầm tư: “Rốt cuộc là ai đã giúp Lan gia”.

Italy

“Thiếu gia, toàn bộ những tin xấu về Hiên thiếu gia bên kia đều đã được giải quyết xong bất quá thuộc hạ nghĩ Hiên thiếu gia không phải là người không giữ được chính mình” một người tây trang nghiêm cẩn hồi báo, hắn luôn nhớ rõ Cảnh Hiên là anh em kết nghĩa thân thiết nhất của thiếu gia.

“Rõ ràng là một cái bẫy, xem ra Lan gia đối với a hiên Cảnh Hiên rất tốt làm cho hắn lơ mất cảnh giác đến thế”. Tắc Lý Kỳ cười nói: “Ta phải nói chuyện này cho em gái yêu mới được”

“Thiếu gia đem chuyện này nói cho tiểu thư Ly Á biết có tốt hay không?”

“Hiên a về tình cảm đúng là một kẻ ngốc, mượn chuyện lần này có khi thúc đẩy được bọn họ tình cảm tiến triển, dù ta không nói Ly Á sớm muôn cũng biết chỉ hy vọng nó không đem cô gái kia đem thiêu sống đi” Tắc Lý Kỳ cảm thấy vô cùng thú vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.