Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1182



Chương 1182

“Tôi là người được thần chọn, anh xem, tôi bị nhấn chìm xuống biển một ngày một đêm mà cũng không chết”, hắn ta nói.

“Thế thì đã làm sao?”

“Anh không thể giết hại một người được thần chọn, thần sẽ không vui”.

“Thế thì đã làm sao?”

Jame ngẩn người một lúc, hiển nhiên không ngờ tên đối diện lại lặp lại cùng một câu, mà câu này rất có trọng lượng, khiến hắn ta không thể không đáp lại.

“Nếu thần không vui, sẽ cho lửa thiêu cháy nhân gian, nhân gian sẽ biến thành địa ngục”.

Hắn ta nói rất lớn tiếng, hiển nhiên là muốn cho dân đảo trên bờ đều nghe thấy.

Quả nhiên các dân đảo đều sợ hãi.

Lý Dục Thần cười lạnh lùng nói: “Ha ha, vậy thì thần cũng xấu tính quá, thần xấu tính như vậy, không thờ phụng cũng được”.

Jame lắc đầu, mơ rộng hai cánh tay hô lớn: “Thần à, xin tha thứ cho sự ngu dốt của anh ta! Thần nhìn anh ta đi, đang thương biết bao!”

Ánh mắt trời liền trở nên càng chói mắt trong tiếng hô của hắn ta.

Ánh mắt của Lý Dục Thần nhìn vượt qua Jame, nhìn lên biển xa xôi.

Jame tháo thập tự giá trước ngực xuống, giơ cao lên đỉnh đầu.

Từ xa nhìn đến, vầng mặt trời đó ở bên trên thập tự giá, giống như hắn ta dùng thập tự giá nâng cả mặt trời.

Sau đó, thập tự giá của hắn ta phát ra ánh sáng dưới ánh mắt trời chiếu rọi.

“Tôi là con dân của thần, các người không giết chết được tôi đâu!”

Cùng với lời của hắn ta, ánh sáng trên thập tự giá lưu chảy, rơi xuống như thác nước, trùm lấy Jame.

Mặt trời trên đỉnh đầu, toàn thân ánh sáng bao trùm, cảnh tượng đó, thực sự giống như thần giáng xuống.

Mọi người trên bờ xao động.

Có người kinh ngạc kêu lên, có người sợ hãi, thậm chí có người đã thành kính bái lạy, miệng hô tên cảu thần.

“Các người không giết chết được tôi đâu”.

Trong màn sáng vang lên giọng của Jame.

“Tôi là sứ giả của thần! Các người phải kính trọng tôi, yêu tôi, nghe theo hiệu lệnh của tôi! Các người phải ăn mặc chỉnh tề gọn gàng, để tâm linh sạch sẽ, đi theo bước chân của tôi! Tôi sẽ đưa các người xông phá ngăn cách của bóng tối. Ánh sáng sẽ chiếu rọi các người, rửa sạch ô uế và tội ác trên người các người, đón nhận sự cứu rỗi của thần…”

Giọng của hắn ta yên bình, vang vọng như vậy, trực tiếp đi vào tâm linh mọi người.

Vào lúc này, trong mắt các dân đảo chỉ còn lại một vầng mặt trời khổng lồ trên bầu trời, và Jame trong ánh hào quang chiếu rọi như vị thần.

Mọi người đều quỳ xuống, thành kính cầu nguyện.

Ngay cả chị Mai đứng trong đám đông cũng có cảm giác muốn đi theo Jame.

Chỉ có Kỷ Nghiễm Lai và Trữ Phượng Toàn vì có tu vi thâm sâu, thần hồn ngưng luyện, không bị ảnh hưởng. Nhưng khi họ nhìn thấy cảnh xảy ra trên người Jame, cũng chấn hãi sâu sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.