Cao Thủ Tu Chân

Chương 1102



Chương 1102

Cậu trầm ngâm sau đó hỏi: “Hiệu trưởng Cố muốn tôi làm gì?”

Cố Trường Bình nói giọng chắc nịch: “Lần này dị tượng xuất hiện ở Tây Bắc, chắc chắn là một bảo vật quan trọng. Thông tin này không chỉ có Hoa Hạ mà sẽ truyền khắp cả thế giới. Tới khi đó nhất định sẽ có vô số kẻ mạnh từ khắp nơi tới cướp bảo vật!”

“Chính quyền lo lắng chuyện này mất kiểm soát nên Ám Bộ đã cử ba cao thủ siêu phàm là Bọ Ngựa Phi Thiên, Song Hùng Giáp Thiết đi về Tây Bắc. Nhưng chỉ dựa vào bọn họ thì e rằng cũng không thể kiểm soát được cục diện!”

“Tôi hi vọng Diệp đế vương có thể cùng đi về Tây Bắc. Trước đó không lâu Diệp đế vương đánh bại chưởng môn Trương Chí Lăng, chiến lực đã vượt lên cả siêu phàm thần phẩm rồi!

“Có cậu, cộng thêm ba người Bọ Ngựa Phi Thiên và Song Hùng Giáp Thiết thì có thể đảm bảo cục diện sẽ không bị mất kiểm soát nữa!”

“Muốn tôi đi sao”, Diệp Thiên nghe thấy vậy thì bật cười khó hiểu.

“Hiệu trưởng Cố, e rằng thầy lầm rồi, tôi không phải là người của Ám Bộ, chuyện này tôi không có nghĩa vụ phải giúp đỡ!”

Cậu lạnh giọng nói: “Thầy cũng là người học võ, mọi người đều biết di bảo hiện thế, người có năng lực có thể sở hữu. Mặc dù dị bảo xuất hiện ở Hoa Hạ nhưng điều đó không có nghĩa là nó thuộc và Hoa Hạ chúng ta!”

“Ám Bộ đã cử người tới Tây Bắc thì chuyện này có ổn hay không là dựa hoàn toàn vào bản lĩnh của mọi người, tôi chỉ có thể chúc mọi người may mắn thôi!”

“Về phía tôi, vẫn còn việc quan trọng cần xử lý nên tôi tắt máy đây!”

Cậu nói xong, không hề do dự bèn tắt máy.

Đầu dây bên kia, Cố Trường Bình bất lực đặt điện thoại xuống. Diệp Thiên luôn một mình một lối, không chịu ràng buộc. Nên ngay lúc đầu ông ấy cũng chỉ mang theo hi vọng là thử hỏi xem sao.

Thật không ngờ, Diệp Thiên lại từ chối dứt khoát như vậy.

“Hầy!”

Ông ấy khẽ lắc đầu, không biết phải tính toán thế nào.

Ám Bộ là lực lượng chiến đấu do chính quyền Hoa Hạ tạo ra. Ngoài ông ấy và bộ trưởng ra thì Bọ Ngựa Phi Thiên, Song Hùng Thiết Giáp đã là những người mạnh nhất của Ám Bộ rồi.

Mà ông ấy và trưởng bộ giữ chức vụ quan trọng, cần kiểm soát cục bộ không thể tùy tiện ra tay. Bây giờ toàn bộ hi vọng chỉ có thể gửi gắm vào ba người Bọ Ngựa Phi Thiên và Song Hùng Thiết Giáp mà thôi.

Mặc dù dị bảo sẽ dành cho người có năng lực nhưng ông ấy vẫn hi vọng cuối cùng thì Hoa Hạ có thể thu phục được dị bảo này. Vì dù sao thì võ thuật phương Tây mạnh hơn phần nào sẽ khiến Hoa Hạ bị uy hiếp nghiêm trọng hơn phần đó.

Tại cổng thôn Vượng Trúc, Diệp Thiên và mấy người Vương Quế chào tạm biệt. Ngô Duyệt Tinh mặc đồ màu đỏ, nhìn Diệp Thiên từ xa, đứng ngây ra như một khối đá, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.

Còn Ngô Duyệt Vũ thì vô cùng hào hứng, thầm quyết định làm lại từ đầu, thay đổi bản thân.

Những năm qua cô ta đã gặp không ít những tầng lớp quyền quý, vốn tưởng rằng đó là mục tiêu của đời mình cho tới khi biết được thân phận thực sự của Diệp Thiên thì cô ta mới hiểu ra thứ mình cần theo đuổi là gì.

Chỉ cần ở sát bên Diệp Thiên thì những thứ mà trong tương lai cô ta có được có thể nói là khó mà tưởng tượng nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.