Cao Thủ Tu Chân

Chương 1282



Chương 1282

Trên đỉnh tòa nhà cao tầng cách đó chừng một nghìn mét, có một người đàn ông mặc áo gió mang ánh mắt u ám, khóe miệng khẽ nở nụ cười lạnh lẽo.

Tên của hắn cũng giống cây súng bắn tỉa hạng nặng đã được cải tạo đặc biệt trong tay hắn, gọi là Barrett. Mà trong ‘La Võng’ hung ác nổi tiếng thế giới, hắn còn có một danh hiệu khiến người ta vừa nghe đến đã sợ mất mật – Tay Súng Thần.

Danh hiệu Tay Súng Thần này của hắn là nhờ giết người mà có được, trong hai mươi năm vừa qua, hắn từ một người không có tên tuổi bứt phá lọt vào bảng xếp hạng sát thủ thế giới, sau đó dùng tốc độ sét nhanh như chớp bay lên như diều gặp gió.

Mục tiêu săn giết của hắn đều là nhân vật cực kỳ quan trọng, hoặc là cán bộ chủ chốt của cường quốc, hoặc là chiến đội lính đánh thuê, hoặc cũng có thể là thủ lĩnh phần tử khủng bố.

Trong những nhiệm vụ treo thưởng mà hắn tiếp nhận, không ai là người không có tiếng tăm. Hai mươi năm trước, súng bắn tỉa hạng nặng của hắn sử dụng đạn xuyên giáp được tẩm chất độc đặc biệt, một phát súng bắn nát bấy đầu của một vị siêu phàm thần phẩm.

Từ đó về sau, hắn đã hoàn toàn đứng vững trong giới sát thủ thế giới, xếp hàng thứ tư trong bảng xếp hạng sát thủ, có được danh hiệu ‘Tay Súng Thần’, còn được La Võng chiêu mộ trở thành một thành viên trong đó, khiến người trên thế giới nghe tên mà khiếp sợ.

Sáng nay hắn mới tiếp nhận nhiệm vụ treo thưởng của La Võng, sau đó lập tức đến thủ đô, chỉ vì ám sát Diệp Thiên.

Đối với hắn mà nói, nhân vật càng nguy hiểm lại càng có tính khiêu chiến, lại càng có thể kích thích bản tính bạo lực hung ác trong cơ thể hắn.

Tay hắn cầm súng bắn tỉa, đầu của Diệp Thiên đã nằm trong tầm ngắm.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, cũng là nhân vật mang tính lịch sử, hôm nay cậu thật sự phải trở thành lịch sử rồi!”

“Nếu như giết chết cậu, chắc chắn tôi có thể vượt qua ‘Ripper’ xếp hạng thứ ba, ‘Huyết Ma’ xếp hạng thứ hai, thậm chí còn có thể lay chuyển địa vị của ‘Ẩn Giả’ xếp hạng thứ nhất trong bảng xếp hạng sát thủ!”

Nghĩ đến sau khi ám sát Diệp Thiên, hắn sẽ có cơ hội cướp lấy ngai vàng ‘vua sát thủ’, trong lòng lập tức hăng hái tột cùng, ánh mắt lấp lóe sáng ngời.

“Diệp Lăng Thiên, tạm biệt, truyền kỳ của cậu sẽ kết thúc ở đây!”

Hắn khẽ thì thầm, bên trong ống ngắm, hắn nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc trang điểm diêm dúa lẳng lơ ngã vào trong lòng Diệp Thiên, Diệp Thiên đang đẩy cô ta ra.

Hắn chớp lấy thời cơ, bóp cò súng.

“Pằng!”

Đạn súng bắn tỉa xuyên giáp mang theo tia lửa xanh biếc tựa như cuồng long lao ra khỏi biển cả, ngoại trừ sức mạnh khủng khiếp do nòng súng tạo thành, còn có chân khí dày đặc không gì sánh được của Barrett thúc đẩy.

Một phát đạn súng bắn tỉa được bắn ra, giống như lốc xoáy quét ngang, mang theo gió lớn dữ dội, xoắn đứt toàn bộ dây điện cáp điện trên đường nó đi qua, chỉ trong chớp mắt đã xuyên thủng lớp kính chống đạn bên cạnh Diệp Thiên.

Kính chống đạn có thể ngăn cản viên đạn lại giống như tờ giấy mỏng, trực tiếp bị nó xuyên qua.

Trong tầm mắt của Diệp Thiên, một viên đạn súng bắn tỉa mang theo tia lửa xanh biếc đang nhanh chóng bắn đến mắt trái của mình.

Trên mặt Barrett tràn đầy tự tin, dường như hắn đã có thể nhìn thấy cảnh tượng đầu Diệp Thiên bị bắn nổ tung, nhưng ngay sau đó, biểu cảm vừa rồi cứng lại trên khuôn mặt, hắn nhìn thấy cảnh tượng khiến cả đời khó quên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.