Chương 1290
“Ripper, xem ra cô đã thất bại rồi nhỉ!”
Đàm Băng Băng cúi đầu, không nói gì coi như đã thừa nhận.
Trong giới sát thủ, ám sát thất bại lại còn bị đối phương tìm thấy thì đồng nghĩa với việc tìm đường chết.
Đôi mắt Huyết Ma ánh lên những vằn máu. Hắn lạnh lùng nói: “Ngày bước chân vào La Võng thì cô đúng ra phải biết rằng một khi bước vào đây, sự sống chết không còn do cô quyết định nữa!”
“Người trong La Võng, không cho phép thất bại. Đợi tôi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đích thân áp chế tài với cô!”
Câu nói của Huyết Ma giống như lời của tử thần vô hình. Đàm Băng Băng nghe thấy vậy thì ớn lạnh như bị rơi vào hầm băng.
Huyết Ma nói xong bèn quay về phía Diệp Thiên. Đôi mắt sắc như kiếm, bầu không khí dao động tới mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Diệp Thiên ngước nhìn. Khoảnh khắc hai người nhìn nhau giống như có tia lửa bùng nổ.
“Diệp Lăng Thiên, tôi tới giết cậu đây!”
Huyết Ma khẽ lên tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng giống như tới gặp gỡ một người bạn cũ thế nhưng có thể nghe thấy sự băng giá, âm sầm trong đó.
“Vậy sao?”, Diệp Thiên khẽ cười và không hề phản bác.
“Ông là sát thủ, là sát thủ thì nên nấp trong bóng tối, như vậy thì mới có thể giết chết tôi chứ!”
“Ông chủ động xuất hiện còn ra tay trực diện với tôi thì đã phạm vào điều đại kỵ làm sát thủ. Tôi rất tò mò năm đó ông đã săn giết vị vương cấp kia như thế nào!”
“Ha ha!”, Huyết Ma ngửa cổ lên cười trông vô cùng cuồng ngạo.
“Kẻ vương cấp năm đó là do tôi dùng một thuật pháp bí mật cộng thêm mật kỹ độc nhất vô nhị ra đòn tuyệt sát vào đúng lúc hắn mất tập trung!”
“Còn đối với cậu thì tôi không cần phải phiền phức như vậy!”
Đôi mắt hắn phóng to, một luồng khí tức đầy áp lực ập xuống.
“Mặc dù cậu lợi hại, có thể giết được Gaudreau số một trong bảng sức mạnh, còn có thể một mình quét sạch 15 vị trưởng thẩm phán nhưng dù sao cậu cũng chưa đạt tới vương cấp!”
“Chỉ cần chưa đạt tới vương cấp thì tôi có thể chắc chắn 100% là tôi có thể thắng được cậu!”
“Người dưới vương cấp chắc chắn không phải là đối thủ của tôi!”
Chỉ vài câu ngắn ngủi thì đã thể hiện được sự tự tin tuyệt đối của Huyết Ma về sức mạnh.
“Dưới vương cấp thì cậu không phải là đối thủ sao?”
Diệp Thiên khẽ lầm bầm, nhếch miệng cười nham hiểm.
“Ông tự tin đến vậy cơ à?”
Huyết Ma chắp tay sau lưng, nhưng không giải thích nhiều chỉ vung tay chỉ về phía Bắc của thủ đô.
“Tới nào Diệp Lăng Thiên, hôm nay để tôi được lĩnh giáo cái gọi là số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới nào, để xem có thật sự lợi hại như lời đồn hay không!”
“Tôi đợi cậu trên Yến Sơn!”
Câu nói cuối cùng vừa dứt, một luồng gió nổi lên dưới chân hắn tạo hành một luồng ánh sáng màu đỏ máu lao về phía Yến Sơn.