Cao Thủ Tu Chân

Chương 1299



Chương 1299

Trong thoáng chốc, trời đất đổi màu, nhiệt độ bỗng chốc tăng lên.

“Cái gì?”

Huyết Ma kinh sợ tột cùng, trước mặt hắn, Diệp Thiên đứng trên không trung, cơ thể bên trong ngọn lửa, trên lòng bàn tay là một ngọn lửa bốc cháy sáng rực. Biển lửa dập dờn quanh thân, chân giẫm rồng lửa, giống như Thần Lửa giáng thế.

“Biển máu này quả thực vô cùng kỳ dị, có thể nuốt chửng tinh khí, xác thịt, thậm chí là chân khí, nhưng đáng tiếc, lại không chịu được lửa!”

Diệp Thiên khẽ nhếch miệng tà mị.

“Thủ đoạn của ông hẳn là đã dùng hết rồi!”

“Đến lượt tôi thôi!”

Cậu vừa dứt lời, lập tức đánh ra một chưởng.

Lửa ngập khắp trời, thoáng chốc bùng lên, biến thành hàng loạt trụ lửa, từ khắp nơi bắn về phía Huyết Ma.

“Thiêu đốt, Xuyên Tâm Tiễn!”

Hàng loạt trụ lửa sắc nhọn, tầng tầng lớp lớp từ khắp bốn phương tám hướng tụ lại, giống như hàng vạn mũi tên lửa cùng bắn đến.

Từ xa nhìn đến, giống như một con nhím khổng lồ ở ngay chính giữa, mà Huyết Ma chính là trung tâm của con nhím đó.

Đôi mắt Huyết Ma như muốn xé toạc, nhìn thấy mưa tên bắn đến, da đầu lập tức tê rần, cảm giác sợ hãi chết chóc tràn ngập khắp người.

Dùng toàn bộ sức lực của mình, lấy hết vốn liếng bản thân, tốc độ đã đạt đến mức cực hạn.

“Vù!”

Hắn né trái né phái trong vô số mũi tên lửa bay đến, kéo theo từng tàn ảnh, né tránh được một cái lại một cái.

Đầu tiên, mật độ tấn công của mũi tên lửa còn chưa cao, nhưng khi khoảng cách càng lúc càng gần thì Huyết Ma nhận ra khoảng trống để có thể tránh né càng lúc càng ít, đến cuối cùng đã không còn đường để tránh.

“Vù!”

Một trụ lửa cuối cùng đã đánh trúng hắn, xuyên qua ngực hắn rồi bay ra khỏi cơ thể hắn, tiếp đó, mũi thứ hai, mũi thứ ba…

Cơ thể Huyết Ma đột nhiên cứng đờ, hàng loạt trụ lửa xuyên qua cơ thể hắn, mỗi lần đều để lại những đốm lửa nhỏ trên thân, đến cuối cùng, đốm lửa đã bao phủ cả người, cho dù là tay hay chân, mặt, đều bao phủ toàn bộ.

Diệp Thiên thu tay lại, ngọn lửa sáng rực đều tiêu tan, giống như chưa từng xuất hiện.

Cậu chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh nhạt, giọng lại càng lạnh lùng hơn.

“Biển máu mà ông nuôi dưỡng không biết đã chất đống bao nhiêu hài cốt xác thịt, ngay từ khi ông luyện chế Biển máu thì nên nghĩ đến ngày này rồi!”

“Tà ma ngoại đạo, chung quy cũng không thể chịu được một kích!”

Cậu vừa dứt lời, cơ thể Huyết Ma đột nhiên nổ tung, hoá thành một ngọn lửa sáng rực.

Cố Trường Bình và La Chiến Uyên đứng đờ tại chỗ, vẻ mặt hoảng sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.