Cao Thủ Tu Chân

Chương 1353



Chương 1353

“Tin tức tới rồi, buổi tiệc tối mai sẽ được diễn ra ở nhà thờ cao nhất Yellen, anh xem có tiện đi cùng tôi không?”

Cô ấy cảm thấy lo lắng vì sợ Diệp Thiên từ chối.

“Nhà thờ cao nhất sao? Lựa chọn nhà thờ để mở tiệc, trò này của nhà Churchill thật kỳ lạ.

Yellen được gọi là thánh địa tam giáo. Nhà thờ có thể nói là nơi vô cùng tối cao trong lòng người dân, vậy mà nhà Churchill lại chọn nơi này tổ chức tiệc rượu, rõ ràng là đang mạo phạm tới thần linh.

Điều này chứng tỏ đến thần linh mà gia tộc Churchill cũng không coi ra gì, thế lực đã đè bẹp cả nước Yisa.

Một giây sau, Diệp Thiên khẽ khịt mũi cười và gật đầu.

“Cũng được, để tôi đưa cô đi!”

Cậu có thể khẳng định Ẩn Gia cố tình mời cậu đến nhà thờ Thánh Thành quyết chiến một trận thì mục đích có lẽ là có liên quan tới việc gia tộc Churchill tổ chức buổi tiệc rượu.

Ẩn Giả muốn đánh bại cậu ở buổi tiệc này và đạt được mục đích của mình.

Cậu gắp một miếng hoa quả, ánh mắt châm chọc và càng lúc càng cảm thấy hứng thú.

Thấy bộ dạng không để tâm của Diệp Thiên, hai chị em nhà họ Lâm cảm thấy khó chịu. Bọn họ cố ý ho húng hắng và nói với Kỷ Nhược Tuyết: “Tiểu Tuyết, tối nay em còn một buổi quay MV, thời gian cũng không còn sớm nữa!”

Bọn họ thực sự không muốn để Kỷ Nhược Tuyết và Diệp Thiên ở cạnh nhau. Nhìn bộ dạng không coi ai ra gì của Diệp Thiên thì họ cảm thấy phản cảm.

Lúc này Kỷ Nhược Tuyết mới ồ lên một tiếng và nhớ ra công việc của ngày hôm nay.

Cô kéo Diệp Thiên không rời như muốn thăm dò: “Tối nay tôi tới cung điện Yellen quay MV, anh đi cùng tôi được không?”

Diệp Thiên liếc nhìn cô ấy, biểu cảm vẫn vô cùng lạnh lùng: “Tôi đã hứa tôi mai cùng cô đi tới buổi tiệc rồi, giờ còn cần tôi đi quay MV cùng sao, có phải là được nước lấn tới không?”

Cậu đứng dậy và xua tay: “Tôi ăn no rồi, cô đi bận việc của mình đi, tôi không có thời gian!’

Kỷ Nhược Tuyết bĩu môi, mặc dù không cam tâm nhưng cũng bất lực. Lâm Trạch Nhã, Lâm Trạch Nhu nhìn nhau. Được Lâm Trạch Nhã ra hiệu, Lâm Trạch Nhu bèn đi theo dõi Diệp Thiên.

Ra khỏi nhà hàng, Diệp Thiên ngồi trên ghế trong vườn cây của khách sạn Yellen nhìn lên bầu trời sao lấp lánh. Lâm Trạch Nhu đột nhiên ngồi xuống trước mặt cậu.

“Cậu là Diệp Thiên phải không?”

Diệp Thiên cúi đầu, nhìn cô gái đã luyện Phệ Thiên Luyện Khí Quyết nói với vẻ vô tình: “Cô là vệ sĩ của Kỷ Nhược Tuyết, tới đây tìm tôi làm gì?”

Lâm Trạch Nhu tháo kính, để lộ khuôn mặt xinh đẹp nhìn chăm chăm Diệp Thiên: “Tôi tới tìm cậu là muốn bàn với cậu!”

Diệp Thiên đưa hai tay làm gối, cảm thấy hứng thú, cậu thật sự không biết nhân viên mới của Nam Long Nhận này có gì cần nói với tổng giáo quan của mình chứ.

Lâm Trạch Nhu không biết Diệp Thiên đang nghĩ gì, chỉ lạnh lùng nói: “Tôi tự giới thiệu tôi tên Lâm Trạch Nhu, vệ sĩ của cô Tuyết, đi theo cô ấy được gần ba năm rồi!”

“Tháng này, nói thật, cô ấy nhắc tới cậu vô số lần. Tôi và chị gái tôi cũng luôn đối xử tốt với cậu, muốn biết người khiến tiểu Tuyết si tình như vậy là người tuấn kiệt như thế nào. Nhưng nói thật, cậu khiến tôi thất vọng quá!”

Cô ấy nói lại chuyện về Kỷ Nhược Tuyết khi ở trong phòng cho cậu.

Diệp Thiên không quan tâm, thậm chí là không thèm buồn cả nhìn cô ấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.