Cao Thủ Tu Chân

Chương 1377



Chương 1377

Diệp Thiên đạp chân, sóng khí sau lưng bùng nổ, nghênh đón dải ngũ sắc. Chân nguyên truyền đến hai tay, ngay lúc này Phệ Thiên Huyền Khí bùng lên, tỏa ra ánh sáng màu xanh lam.

“Vụt vụt!”.

Tiếng xé gió vang lên giữa trời không, hai tay Diệp Thiên đối chọi kịch liệt với luồng chân nguyên khổng lồ đó.

Sức mạnh chân nguyên của sáu vị tam chuyển bán vương ngưng tụ thành một, có thế đánh sập một tòa lầu cao trăm mét dễ dàng như bẻ củi mục, có thể làm nổ tung ngọn núi cỡ nhỏ, nhưng Diệp Thiên đối kháng với nó lại chỉ lùi về sau một bước.

Dải chân nguyên trước mặt lại bị luồng sáng xanh lam trên tay cậu đánh tan.

“Nói thật, tôi đã rất chán ghét với sự quấy rầy hết lần này tới lần khác của viện trọng tài các người!”.

Diệp Thiên đón đỡ một đòn hợp lực của sáu người, vẻ mặt vẫn hờ hững như trước. Cậu không hề dừng lại, cơ thể vọt vào hư không, lao thẳng về phía sáu người đã ra tay, giống như đạn pháo.

Sau lần đầu tiên cậu tiếp xúc với viện trọng tài, từ đó viện trọng tài cứ như hình với bóng, cách một thời gian là sẽ xuất hiện ở xung quanh cậu, bao vây ám sát cậu.

Ban đầu, cậu chỉ mang thái độ hờ hững với chuyện này, nhưng đến bây giờ, cậu đã chán ghét cách thức đó, không còn chút hứng thú nào với nó nữa.

Bây giờ, điều cậu muốn làm là giết hết bọn họ, không chừa lại kẻ nào.

“Soạt!”.

Cậu đưa ngang một tay, trên lòng bàn tay có ánh sáng lấp lóe. Phệ Thiên Huyền Khí độc nhất vô nhị ngưng tụ thành một luồng sáng xanh lam, giống như búa tạ đập nghiêng xuống, nhắm thẳng về phía Muffit.

“Hừ!”.

Muffit cảm giác được luồng gió mạnh nổi lên trước mặt mình, vẻ mặt ông ta hơi chững lại, bồng quát lên một tiếng.

Áo trên người ông ta lập tức bị cơ bắp rắn chắc xé toạc, ông ta vốn đã cao một mét chín lại cao vọt lên thêm gấp bội, trở thành một người khổng lồ cao sáu mét. Bắp thịt toàn thân giống như sắt thép hoàn hảo, lóe lên màu xám đen của đá hoa cương. Đó cũng là lý do ông ta có biệt danh “người đá”.

Muffit vốn có xuất thân là võ giả ngoại gia, không chuyên nội lực tu vi, chỉ chuyên chú luyện thể, nhưng lại được ông ta mở ra con đường luyện thế thành công, tu luyện xác thịt cứng rắn giống như đá hoa cương. Hơn nữa, da dẻ có thể tự động hóa cứng, ngăn chặn sự bắn phá của súng máy lửa đạn.

ông ta từng dùng xác thịt đỡ một viên đạn pháo chống tăng ở Trung Đông mà không hề tổn hại gì, ông ta có lòng tin tuyệt đối vào xác thịt của mình.

Trước mặt Diệp Thiên đột nhiên xuất hiện một người khổng lồ cao to, nhưng cậu không hề quan tâm, vẻ mặt lạnh nhạt, biên độ dao động hai tay càng lớn hơn.

Bàn tay khổng lồ của Muffit quạt ngang qua, búa tạ bằng ánh sáng xanh lam trong tay Diệp Thiên cũng đập vào lòng bàn tay ông ta.

Hai đòn tấn công va chạm, một tiếng nổ chói tai chấn động trời không. Nóc thủy tinh của nhà thờ Thánh Thành cách đó mấy trăm trượng vỡ tan, giữa mái ngói đã mơ hồ có vết nứt.

Sóng khí của quyền lấy Diệp Thiên và Muffit làm trung tâm lan ra xung quanh, cơ thể khổng lồ của Muffit cũng bay lùi ra sau, quét xa trăm trượng.

Một cánh tay của ông ta đã phủ đầy vết nứt, bị một đòn búa khí của Diệp Thiên đánh cho gần như rạn nứt.

“Thằng nhóc này lấy đâu ra sức mạnh khủng khiếp như vậy?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.