Cao Thủ Tu Chân

Chương 1503



Chương 1503

“Nếu như cậu không bằng lòng chủ động nhường quyền khống chế cơ thể, vậy tôi có thể đánh tan linh hồn của cậu, khiến cậu tan biến khỏi thế gian này, cuối cùng Thần Ma Chi Khu vằn thuộc về tôi!”

“Chọn một trong hai lựa chọn này, tôi nghĩ không khó chọn đâu nhỉ?”

Cô ta cười như không cười nhìn Diệp Thiên, giống như Diệp Thiên đã trở thành cá trong chậu rồi vậy!

“Hai chọn một?”

Diệp Thiên nhìn bóng dáng trước mặt, ánh mắt chưa từng dao động.

Đôi mặt trong suốt, vẻ đẹp tuyệt diễm của cô gái vốn là một tuyệt phẩm hiếm có trên thế gian, nhất là còn khỏa thân lại càng vô cùng yêu kiều, có thể tùy ý khơi gợi dục vọng của hàng nghìn đàn ông, thậm chí vô số người có thể vì cô tôi mà chết cũng không quay đầu.

Nhưng lúc này gương mặt cô tôi lại cười hung tợn giống như một thú dữ hung hăng cắn người, ánh mắt tham lam tột cùng, tựa như Diệp Thiên là miếng mồi thơm ngon tuyệt đỉnh, cảnh tượng này rõ ràng rất kỳ dị.

Chuyện này cũng không trách cô tôi được, thân xác cô tôi lúc này đã bị linh hồn chiếm giữ, hoàn toàn đánh mất quyền tự chủ, những linh hồn thể này chính là một trong những thần linh đương thời trong truyền thuyết, đã từng nắm giữ thế giới phương Tây.

Năng lực cảm nhận của linh hồn này mạnh mẽ như vậy, ngay ánh mắt đầu tiên đã nhận ra sức mạnh thể lực Diệp Thiên không giống bình thường, thân xác mạnh mẽ với công quyết luyện thể vượt xa mức bình thường đó khiến linh hồn thèm nhỏ dãi.

Cho dù là ở thời đại kia của bọn họ thì người tu luyện được Thần Ma Chi Khu cũng chỉ có vài người ít ỏi, càng không phải nói đến người trẻ tuổi như vậy mà có được Thần Ma Chi Khu như vậy.

Linh hồn có thế khẳng định, dù Diệp Thiên ở thời đại nào cũng sẽ tỏa sáng, chấn động cả thế giới!

Nhưng Diệp Thiên càng ưu tú, đôi mắt linh hồn càng nóng rực tha thiết, chỉ cần có thể có được Thần Ma Chi Khu của Diệp Thiên, cũng đồng nghĩa đã tiến vào con đường cao tốc, con đường tu luyện tương lai của linh hồn sẽ vô cùng bằng phẳng, như diều gặp gió.

“Đương nhiên cậu phải lựa chọn!”

Linh hồn nhìn Diệp Thiên.

“Chọn đúng thì sống, chọn sai thì chết!”

“Năm đó tôi đành phải bất lực, rơi xuống nơi này, nhưng sức mạnh tinh thần không hề biến mất, với sức mạnh linh hồn còn sống sót, linh hồn của tôi trải qua hơn hai trăm năm tôi luyện ở ốc đảo này, bây giờ đã kiên cường không gì lay chuyển được, cho dù cậu có sở hữu Thần Ma Chi Khu nhưng ở trước mặt tôi, linh hồn của cậu cũng không chịu được một đòn!”

“Cậu tuyệt đối đừng cho rằng có thể đấu lại tôi, giao Thần Ma Chi Khu ra là đường thoát duy nhất của cậu!”

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh nhạt, khẽ nhếch miệng cười, khẽ lắc ngón tay.

“Không thể không nói, tôi thật sự cảm thấy có hứng thú đấy!”

“Ngươi bố trí cạm bẫy ở đây khiến những cao thủ thế gian tưởng rằng ở đây có kho báu gì đó đáng nói, khiến nơi này được xem là thần linh mật tàng phương Tây, thực ra cũng chỉ là có Linh Tuyền Sinh Mệnh mà thôi!”

“Ông coi đây là mồi nhử, những vỏ giả tu sĩ trên thế giới ngầm đến trước, chính là vì có thể tìm được cơ hội khiến bọn họ trở thành mục tiêu đoạt xác, để ông sống lại!”

“Kế hoạch của ông có thể nói là không chê vào đâu được, nhưng đáng tiếc, ông quá tham lam!”

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, tựa như đang tiếc nuối, lại giống như đang đùa cợt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.