Chương 1505
“Bịch!
Hai rắn lớn chân khí xanh lam va vào nhau, tự triệt tiêu lẫn nhau trong không trung, Diệp Thiên giẫm chân trên mặt nước, không hề lùi lại nửa bước.
“Khá thú vị đấy, không ngờ tu vi của cậu lại mạnh hơn so với tôi cảm nhận được một phần, tôi lại càng hứng thú với thân xác cậu rồi!”
Ánh mắt cô gái sáng rực, Diệp Thiên dùng tay không đánh chân khí, chuyện này khó như thể dùng tay không đánh với đao, nhưng từ đầu tới cuối, bàn tay Diệp Thiên không hề bị thương, điều này lại càng khiến linh hồn kinh ngạc vì thân xác Diệp Thiên.
Nếu linh hồn có thể có được thân xác Diệp Thiên, cướp xác sống lại, tương lai trở về thần linh chi cảnh, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, thậm chí tương lai sẽ còn tiến thêm một bước, có thể cùng tranh giành với các nước lớn chúa tể đương thời cũng không biết chừng.
Linh hồn nghĩ đến đây, hai tay lập tức tạo kết ấn, mái tóc dài màu lăm tung bay trong gió, trước người đã có một khối băng hình tam giác to lớn ngưng tụ.
Khối băng xoay tròn nhanh chóng, vô số vụn băng bay khắp không khí, giống như thanh đao cứng cáp dài cá tấc, có thể cắt được cả vàng cả sắt.
Sau đó cô ta lại nâng tay lên, thanh đao lướt qua hư không, khối băng phía trước lập tức nổ tung, hóa thành hàng vạn kiếm băng nhỏ.
“Huyền Băng Kiếm, vạn tiễn xuyên tâm!”
Sau khi cô ta thấp giọng quát, kiếm băng ngập trời, phá bỏ vỏ bọc, bay thẳng về phía Diệp Thiên!
“Xoẹt!”
Trong không trung, hàng loạt kiếm băng nhỏ bé lướt ngang, từng mũi kiếm băng chỉ dài khoảng ba tấc, nhưng lại vô cùng rắn chắc, ánh nắng chiếu xuống còn hiện ra sắc xanh trong suốt.
ở vị trí của cô gái, gần như không gian trong vòng mười trượng đều bị kiếm băng phong ấn ngập trời, kéo dài cả mười mây mét, gần như lấp đầy mặt hồ.
Mà ngay sau đó, cô ta khẽ đẩy tay, kiếm băng đầy trời lập tức hướng thẳng về phía Diệp Thiên.
Tiếng xé gió liên tục vang lên, vô số kiếm băng gần như không hề có khoảng cách, được sắp xếp thành một không gian vô cùng kín kẽ, khiến toàn bộ xung quanh Diệp Thiên trái phải trên dưới đều bị phong tỏa.
Công kích như vậy Diệp Thiên đã từng gặp, lúc trước trong lúc chiến đấu với trực thăng Cobra, mười lăm trực thăng khai hỏa cùng lúc, đủ các loại đạn và tên lửa bay đầy trời, cậu căn bản cũng không thể tránh nổi, đây cũng là một đòn công kích buồn tẻ không khác gì.
Lúc này Diệp Thiên hoặc là chọn phản kháng mạnh mẽ, hoặc là chọn ép buộc đỡ lấy, muốn tránh né là chuyện không thể!
Nhưng kiếm băng đầy trời này, đâu chỉ hàng trăm hàng nghìn, tạm không nói đến lực công kích mạnh mẽ, mà cho dù là lực công kích của một kiếm băng thôi, cũng đủ để làm gãy sắt thép, hay xuyên thủng một chiếc xe tăng bọc thép
Mà hàng nghìn kiếm băng này liên tục tấn công, dù là tàu sân bay giáp mặt e là cũng bị xuyên qua một lỗ lớn.
Ánh mắt linh hồn không hề thương xót, căn bản linh hồn chẳng hề lo lắng sẽ làm tổn thương đến Thần Ma Chi Khu của Diệp Thiên.
Uy lực kiếm băng này tuy mạnh, nhưng chỉ có thể làm Diệp Thiên bị thương nhưng không thể phá hủy được toàn bộ thân xác này.
Thứ linh hồn muốn chỉ là làm Diệp Thiên bị thương trước, sau đó dùng sức mạnh tinh thần đánh úp bất ngờ, chế ngự Diệp thiên, sau đó cướp lấy Thần Ma Chi Thể.