Cao Thủ Tu Chân

Chương 1590



Chương 1590

Hắn nhìn Diệp Thiên chăm chăm, thầm suy đoán lai lịch của cậu và cười lạnh lùng, đôi mắt ánh lên vẻ thần bí.

“Dựa vào chút thuật Nhiếp Tâm của anh với trình độ mẫu giáo mà cũng dám khoa trương như vậy sao?”

“Nếu anh đã cảm thấy bản thân giỏi giang như vậy thì tôi sẽ để anh thấy thế nào là nhiếp tâm đoạt phách thật sự nhé!”

Diệp Thiên đút một tay vào túi áo, biểu cảm ngạo nghễ, đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường và thản nhiên.

Ogli Pierce khẽ khựng người, trong lòng dấy lên sự sợ hãi.

Diệp Thiên không chỉ phát hiện ra bí mật của hắn mà nghe giọng điệu của Diệp Thiên thì có vẻ như cậu chẳng coi thuật Nhiếp Tâm của hắn ra gì. Trên đời này ngoài những đại sư lực tinh thần ra, tuyệt đối không ái có thể có được sức mạnh như hắn.

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Ogli Pierce nhìn Diệp Thiên chăm chăm và đang thầm suy đoán.

“Lẽ nào cậu cũng là đại sư lực tinh thần sao?”

Hắn thầm dò xét, nhưng hắn không hề cảm nhận được bất kỳ chân nguyên hay lực tinh thần nào dao động trên người Diệp Thiên. Diệp Thiên hoàn toàn là một người bình thường, thậm chí khí tức còn yếu hơn người bình thường.

Nhưng càng như vậy thì hắn càng nhìn không thấu. Một người bình thường thì không thể nào biết được bí mật của hắn được.

“Tôi là ai, anh không cần hiểu!”

Diệp Thiên nói giọng lạnh lùng: “Giữa chúng ta không ân oán, trò tranh đoạt của anh tôi cũng không có hứng thú. Tôi cho anh một cơ hội, hóa giải thuật Nhiếp Tâm, sau này không được xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa!”

“Làm được như vậy thì tôi có thể tha cho anh!”

Diệp Thiên khẽ nghiêng đầu, giọng điệu điềm đạm nhưng chứ đựng áp lực đến ghê người.

“Cậu nói cái gì?”

Ogli Pierce nghe thấy vậy thì tối sầm mặt.

Mặc dù hắn nhìn không thấu con người Diệp Thiên nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sợ Diệp Thiên.

Từ khi hắn trưởng thành đến nay, hắn đã có được năng lực đặc biệt. Dùng nó để khống chế ý chí và tư tưởng của người khác, đạt được nhu cầu biến thái của mình. Những cô gái bị hắn mê hoặc đều trở thanh nô bộc của hắn, cả đời này si mê, điên cuồng vì hắn.

Hắn lấy điều đó làm niềm vui. Vì thực lực cực mạnh như vậy nên từ trước tới giờ không có ai có thể ngăn chặn được hắn, càng không bao giờ có ý định từ bỏ con mồi đã bắt được trong tay. Việc muốn hắn phá bỏ thuật Nhiếp Tâm với Ngụy Thi Thi giống như việc móc miếng bánh trong miệng hắn ra vậy. Sao hắn có thể đồng ý chứ?”

Không chỉ có như vậy, giọng nói của Diệp Thiên còn lộ vẻ khinh thường hắn, còn nói cái gì mà hắn làm được thì sẽ tha cho hắn cứ như Diệp Thiên có thể nắm chắc hắn trong tay vậy. Điều đó càng làm cho hắn tức giận hơn.

Hắn là Huyết tộc phương Tây chuẩn chỉnh, sở hữu năng lực cực mạnh, vượt xa cả siêu phàm thần phẩm.

Khắp Hoa Hạ, hay khắp thế giới, ngoài những vị vương cấp ra thì có ai dám nói là sẽ thắng nổi hắn chứ? Hơn nữa dù thực sự là vương cấp có mặt thì chưa chắc là hắn đã không thắng được.

Một câu nói đòi hắn tự động rút lui của Diệp Thiên thì sao hắn có thể đồng ý chứ?

Pierce với ánh mắt lạnh lùng đã phản ứng lại. Hắn nhếch miệng cười.

“Hừ, giả thần giả quỷ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.