Chương 1683
Hơn nữa muốn thoát khỏi “Ma Chướng” trong thời gian ngắn như vậy, thực sự là chưa từng có trong lịch sử!
Nhưng Diệp Thiên, lại không chỉ thoát khỏi “Ma Chướng” trong thời gian cực ngắn, mà con thành công triển khai lĩnh vực, hoàn toàn đã vượt quá sự hiếu biết của bọn họ về những người thuộc cảnh giới vương cấp.
Không chỉ Quỷ Vương Đoạt Phách, Quỷ Vương Phệ Nhật và Lư Chính Vũ cũng mở tròn hai mắt với vẻ không dám tin.
Nhất là Lư Chính Vũ, ông ta là một trong những người năm xưa tận mắt chứng kiến Long Hoàng triển khai lĩnh vực thành công lần thứ mười, đối với ông ta mà nói, Long Định Thiên là thiên tài mạnh nhất mà ông ta từng gặp trong hơn 100 năm cuộc đời, mười lần thi triển lĩnh vực thành công, đây cũng là kỷ lục cao nhất trong giới võ thuật Hoa Hạ, thậm chí là giới võ thuật thế giới, trăm năm không ai có thể phá vỡ được.
Nhưng bây giờ, một nhân vật càng yêu nghiệt hơn lại đang đứng trước mặt bọn họ, chỉ là lần đầu tiên đã thi triển lĩnh vực thành công, không chỉ vậy, mức độ hoàn chỉnh của lĩnh vực này còn vượt xa những người ở cảnh giới vương cấp vừa mới hội tụ được lĩnh vực.
“Chẳng trách Long Hoàng lại đánh giá cao cậu ta đến vậy, Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu còn mang đến cho giới võ thuật Hoa Hạ bao nhiêu niềm bất ngờ nữa đây?”.
Trong lòng ông ta thầm thở dài, vô cùng cảm khái.
“Trong Viêm Giới này, tôi vừa là sinh là diệt, tôi nắm quyền sinh sát!”.
Tay phải Diệp Thiên giơ lên, chỉ về phía hai Quỷ Vương.
“Hai người các ông cùng lên đi, tôi cũng rất muốn xem xem sức mạnh của Viêm Giới đã đạt đến mức độ nào rồi!”.
Hai Quỷ Vương nheo mắt lại, câu nói này của Diệp Thiên chẳng khác nào hoàn toàn không coi bọn họ ra gì.
Ngay lập tức, sự kinh ngạc trước đó của hai người đã tan biến, cơn tức giận sục sôi trong ánh mắt, có cả ánh lửa bùng cháy.
“Giả thần giả quỷ!”.
Quỷ Vương Phệ Nhật bước ra một bước, đã đứng ngay bên cạnh Quỷ Vương Đoạt Phách, hai Quỷ Vương đứng sánh bên nhau, khí thế ngút trời, khiến không gian bên trong Viêm Giới rung lắc.
Quỷ Vương Tương Tây bọn họ tung hoành thiên hạ, từng thống trị khu vực Tương Tây, chín thành phố, mười tám thôn trại đều tôn họ làm người đứng đầu, họ làm sao biết sợ ai chứ?
Tuy Diệp Thiên hội tụ thành công lĩnh vực, nhưng cũng chỉ là khiến bọn họ kinh ngạc, tuyệt đối chưa đến mức phải sợ hãi.
Đều là vương cấp, bọn họ đương nhiên cũng có lĩnh vực thuộc về bản thân mình!
“Vù!”.
Lư Chính Vũ cũng cùng lúc vươn người, đứng sang bên cạnh Diệp Thiên, định cùng Diệp Thiên đối đầu với địch thì Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng.
“Hiệu trưởng Lư, phiền thầy đừng có
ra tay!”.
Diệp Thiên nheo mắt lại, giọng nói chắc như đinh đóng cột.
“Từ này tôi giao đấu với người khác đến nay, cho dù đối thủ có bao nhiêu người, tôi đều ứng phó một mình, chưa bao giờ cần người khác hỗ trợ, hôm nay cũng không ngoại lệ!”.
Đồng tử của Lư Chính Vũ co lại, quay đầu nhìn sang Diệp Thiên, khi ánh mắt của ông ta và của Diệp Thiên chạm nhau, ông ta đột nhiên hiểu ra và gật đầu.