Cao Thủ Tu Chân

Chương 1721



Chương 1721

“Tẩu Bích Ba?”

Những người khác, khi nhìn thấy binh khí này vẻ mặt đều thay đổi, rõ ràng cũng đã nghe đến uy danh ông ta, thậm chí trong đó còn có người đã từng giao đấu chính diện với ông ta, biết rõ lợi hại thế nào.

“Cậu phế đệ tử tôi, hôm nay dù tôi không giết cậu cũng phải khiến cậu bị thương nặng!”

Ánh mẳt Bích Ba Yên Khách trở nên thờ ơ, ông ta nói ngắn gọn, nhưng lại đầy tin tưởng vững chắc, tựa như Diệp Thiên đã nằm trong tay ông ta rồi.

Khí kình mạnh mẽ đã bao vây chòi nghỉ bát giác, hàng loạt cây cỏ xung quanh đều nghiêng ngả, ngay cả sàn chòi nghỉ được lát đá cẩm thạch cũng xuất hiện vết nứt, gió mây hội tụ trên đỉnh đầu Bích Ba Yên Khách, một đòn này chắc chắn rất chấn động.

Còn Diệp Thiên lại không hề có động tác gì, thậm chí còn nhấc bình trà châm trà, tựa như hoàn toàn không quan tâm đến mọi chuyện.

“Muốn chết mà!”

Ánh mắt Bích Ba Yên Khách giận dữ, bàn tay đánh ra một chiêu, tẩu thuốc lướt qua kéo theo một vệt trắng, khiến không gian tách ra, một tia sáng trắng dài nhỏ xuất hiện trên không, muốn chém xuống giữa chòi nghỉ bát giác.

“Anh Liên, xin dừng tay!”

Trong lúc này, một bàn tay già nua đột nhiên vươn ra, chắn giữa Diệp Thiên và Bích Ba Yên Khách, khiến tia sáng trắng đang tư thế sẵn sàng phải lùi lại một tấc, ngăn chặn thế tiến công mạnh mẽ.

“Lão Lư, ông có ý gì đây?”

Ánh mắt Bích Ba Yên Khách dời qua nhìn Lư Chính Vũ, người ra tay chính là ông ta.

Lư Chính Vũ rút tay về, vẻ mặt nghiêm túc.

“Anh Liên, hôm nay là tôi mời các vị đến, Hoàng Đình Hiên này cũng là nơi thanh tu của tôi, thực sự không nên tranh đấu, mong ông dừng tay!”

Bích Ba Yên Khách nghe vậy, cười lạnh khôn thôi.

“Lão Lư, ông là sợ tôi phá huỷ Hoàng Đình Hiên này sao?”

Lư Chính vũ khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn Diệp Thiên bất đắc dĩ, lúc này mới trả lời.

“Hoàng Đình Hiên này của tôi đương nhiên không đáng nhắc đến, tôi nói anh Liên dừng tay, chỉ la còn lời muốn nói!”

“Nếu tôi nói xong, anh Liên vẫn khăng khăng ra tay thì tôi tuyệt đối không ngăn cản!”

Bích Ba Yên Khách lúc này bừng bừng sát ý, chiến ý sôi sục khắp người, trầm giọng nói: “Có lời mau nói, dù ông có bảo vệ thế nào thì hôm nay tôi cũng phải tính toán với cậu ta.

Lư Chính Vũ chắp hai tay sau lưng, đột nhiên lắc đều khẽ than.

“Chắc hẳn các ông còn nhớ Quỷ Vương Tương Tây chứ?”

Đầu tiên mọi người đều sửng sốt lập tức phản ứng lại, Bích ba Yên Khách mở lời trước.

“ông nói đến hai anh em từng chiếm đóng Phương tây, tự lập vương kia sao?”

Lư Chính Vũ gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.