Cao Thủ Tu Chân

Chương 1756



Chương 1756

“Có thể theo đuổi được con bé thì sau này chúng ta sẽ dễ dàng hợp tác được với tập đoàn Phi Ngư và đồng nghĩa với việc có thể bước lên được con thuyền lớn là tập đoàn Lăng Thiên, hiểu chưa?”

Thanh niên nghe thấy vậy thì đanh mặt, nghiêm túc gật đầu.

Nghĩ tới Tiếu Văn Nguyệt với thân hình duyên dáng và khuôn mặt như thiên sứ thì đôi mắt người thanh niên bỗng rực lửa.

Diệp Thiên tùy tiện chọn một cái bàn trống rồi ngồi xuống, chỉ có Lí Thu Hà ngồi ở bên cạnh, so với các doanh nhân khách sáo bắt chuyện với nhau ở xung quanh, chỗ của cậu lại vô cùng vắng vẻ, hoàn toàn không ăn khớp.

Cậu cũng chẳng hề quan tâm, lấy một ly Cocktail trong khay của bồi bàn, nhẹ nhàng thưởng thức, ngắm nhìn xung quanh.

Lí Thu Hà thì lại muốn nói nhiều thêm vài câu với Diệp Thiên, càng quen thân với Diệp Thiên thì càng có lợi cho cô ta, chỉ là toàn bộ đề tài của cô ta đều bị Diệp Thiên hời hợt vài câu cho qua, khiến cô ta rất buồn rầu.

Ngồi khoảng mười phút, trước cửa lớn của biệt thự nhà họ Tiếu xuất hiện hai bóng người, Tiếu Lâm mặc âu phục màu đen, thoạt nhìn cả người mạnh mẽ quyết đoán, Hà Tuệ Mẫn mặc lễ phục màu tím nhạt, tay khoác lên tay Tiếu Lâm, hai vợ chồng cùng nhau bước vào, lộ rõ vẻ ân ái thắm thiết.

“Ôi, chủ tịch Tiếu, phu nhân chủ tịch!”

Hai vợ chồng Tiếu Lâm vừa xuất hiện, những khách khứa đang trò chuyện kia thi nhau đứng dậy, ân cần chào hỏi hai người, vô cùng nhiệt tình.

Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn cũng trả lời từng người, trên mặt mang theo nụ cười, hôm nay là sinh nhật của Tiếu Văn Nguyệt, nhiều người đến chúc mừng sinh nhật con gái của bọn họ như vậy, đương nhiên bọn họ vô cùng vui vẻ.

Hai người chào hỏi từng người, sau đó đi tới bàn của thanh niên đeo kính.

Người đàn ông trung niên đứng dậy, bắt tay với Tiếu Lâm.

Rõ ràng thái độ của Tiếu Lâm đối với ông ta khác với những người lúc trước mấy phần, sắc mặt hơi nghiêm lại, khách khí nói: “Chủ tịch Vạn, hôm nay ông có thể đến tham gia tiệc sinh nhật của con gái, thật sự khiến mảnh đất nhỏ nhà tôi thêm phần rực rỡ!”

Người đàn ông trung niên xua tay liên tục, trên mặt tràn đầy tươi cười.

“Chủ tịch Tiếu, ông nói gì vậy, chúng ta là bạn cũ đã lâu, Nguyệt Nguyệt là con gái của ông, cũng không khác gì con gái ruột thịt của tôi, sinh nhật con bé, sao tôi có thể không đến?”

Ông ta nói rồi nháy mắt với thanh niên bên cạnh.

“Tiểu Đồ, còn không mau chào hỏi bác Tiếu?”

Thanh niên đúng lúc đứng dậy, hơi cúi người với Tiếu Lâm, giọng điệu mang theo kính trọng.

“Bác trai, bác gái, lại gặp hai bác rồi, cháu trai xin chào hai bác!”

Tiếu Lâm cười ha ha, vỗ vỗ bả vai thanh niên: “Tiểu Đồ, cháu khách khí rồi, bác và bố cháu là bạn bè đã lâu, cứ tự nhiên như nhà mình, không cần quá gò bó!”

Hà Tuệ Mẫn cũng mỉm cười gật đầu: “Tiểu Đồ, cháu còn trẻ tuổi mà đã là CEO trong công ty của bố cháu, một mình quản lý chi nhánh Lư Thành của tập đoàn Âm Dung, quả là tuổi trẻ tài cao!”

“Về sau có thời gian, bác phải để mấy quản lý trong công ty bác Tiếu cháu đi theo cháu học một ít kinh nghiệm mới được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.