Cao Thủ Tu Chân

Chương 1771



Chương 1771

Tây Môn Đoạn Thủy nhìn Diệp Thiên chăm chăm không hề hành lễ mà chỉ cười ý vị.

“Diệp đế vương có uy phong lớn đấy, cả chặng đường vượt ải, cuối cùng cũng đạt tới vương cấp rồi!”

“Chỉ trách đệ tử của tôi ngạo mạn quá, học không tới độ tinh thuần cũng thôi lại còn làm trò loạn cả phương Tây, bị cậu giết cũng có như giúp chúng tôi dọn dẹp môn hộ!”

Ông ta nói vô cùng ung dung giống như Alis không phải là đệ tử của mình vậy, không hề có chút tình cảm nào.

“Tây Môn Đoạn Thủy, pháp vương Hồng Nhật sao?”

Diệp Thiên khẽ lầm bầm rồi hừ giọng.

“Các người tìm người giúp thì tức là đã khẳng định sẽ thắng nên quyết định ra tay cướp kiếm của tôi đúng không?”

Sáu vị vương cấp chèn ép, toàn bộ người ở biệt thự nhà họ Tiếu mặc dù đứng cách đó hàng trăm mét nhưng cũng có thể cảm nhận được nguồn áp lực trùng điệp khiến người ta có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Cô Giang Điếu Tẩu nở nụ cười và nói với Diệp Thiên: “Sáu người chúng tôi tới không phải muốn ra tay với Diệp đế vương. Mọi người đều là vương cấp, một khi động tay động chân thì chắc chắn sẽ có sự tổn hại, được chẳng bằng mất!”

“Ý của chúng tôi hết sức đơn giản, chỉ hi vọng Diệp đế vương có thể giao tàn kiếm, để chúng ta cùng tận hưởng sự diệu kỳ của trường sinh!”

“Như vậy, đôi bên không cần ra tay, mọi người đều vui vẻ, cậu thấy thế nào?”

Năm người còn lại đều ngênh ngang, không hề thay đổi biểu cảm quá nhiều, bọn họ đều cho rằng Diệp Thiên sẽ không từ chối.

Lấy tàn kiếm ra, cùng họ hường thụ, cùng cảm nhận thì chàng phài điều gì gây tồn hại.

Thế nhưng nếu Diệp Thiên từ chối thì đồng nghĩa là một cú sốc với sáu người bọn họ. Bọn họ sẽ tấn công, hai lựa chọn này chỉ được chọn một nên bọn họ tin rằng Diệp Thiên sẽ chọn theo cách thứ nhất.

Đối diện với cả sáu người liên thủ, dù Diệp Thiên có mạnh tới đâu thì cũng sẽ quay đầu mà bỏ chạy thôi.

“Giao tàn kiếm, cùng tận hưởng với sáu người các ông? Nghe có vẻ không tệ nhỉ.

Diệp Thiên khẽ mỉm cười giống như đồng tình với lại đề nghị của Cô Giang Điếu Tẩu.

Sáu vị vương cấp ai cũng thầm cười và ánh mắt thì rực lửa.

Đứng trước thanh kiếm trường sinh dù là vương cấp thì chắc chắn cũng không thể giữ được bình tĩnh, một khi có thể cảm nhận được sự trường sinh, kéo dài tuổi thọ thì thời gian làm chủ thiên hạ của bọn họ sẽ kéo dài vô tận.

Người mạnh trong thế gian có ai mà không muốn sự vĩnh hằng chứ?”

Bọn họ đều đợi Diệp Thiên lấy tàn kiếm ra, nhưng đúng lúc này Diệp Thiên đột ngột thay đổi.

“Đề nghị tốt nhưng chưa chắc tôi đã làm theo!’

“Nếu tôi nói tôi không đồng ý thì sao?”

Cậu vừa dứt lời thì sáu người kia lập tức tái mặt.

“Ầm!’

Trong không trung một cột nước bùng nổ cao ba trăm mét dội xuống bên cạnh biệt thự của nhà họ Tiếu. Sáu người với khí tức hừng hực bay lơ lửng trong không trung.

Ánh mắt của Cô Giang Điếu Tẩu trở nên vô cùng lạnh lùng, chân nguyên trong cơ thể ông ta điều động như đang sôi sùng sục.

“Diệp đế vương, chúng tôi có thành ý tới thương lượng, cậu đừng coi chúng tôi là trò đùa!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.