Cao Thủ Tu Chân

Chương 1808



Chương 1808

“Anh, nếu còn ai có thể tìm mẹ về, vậy chắc chắn là anh rồi!”

“Rốt cuộc anh ở âu?”

Đại học Tử Kinh Hoa, Cảng Đảo.

Đã qua hơn một tháng từ ngày nhà họ Diệp xảy ra chuyện, lúc này, trong thư viện đại học Tử Kinh Hoa, một thanh niên đang ngồi dựa vào chỗ ngồi, tay cầm một quyển sách tên “Mộng xuân” mà xem chăm chú.

Thanh niên có gương mặt nho nhã anh tuần, đeo cặp kính đen dày cui, càng để lộ ra dáng vẻ thư sinh.

Người thanh niên đang mặc chiếc áo thun màu trắng, phía dưới mặc quần lam nhạt, chân mang Cavans trắng. Toàn thân không món nào là hàng hiệu, không món nào không phải hàng chợ, giá trị của tất cả chắc cũng chừng trăm tệ.

Người này mặc như thế thì khá là giản dị so với đông đảo học sinh nhà giàu ở đại học Tử Kinh Hoa, mấy nam sinh chung quanh đều dùng ánh mắt khinh thường cợt nhả nhìn thanh niên.

Nhưng thanh niên cũng không thèm để tâm, trong mắt chỉ có sách vở, biểu cảm không màng danh lợi.

Ngược lại, dáng vẻ này lại khiến mấy nữ sinh quen nhìn mấy cậu ấm của Tử Kinh Hoa khá hiếu kỳ về thanh niên có khí chất thư sinh này, liên tục lén nhìn lẫn liếc mặt đưa tình với thanh niên.

Sau lưng thanh niên, cách đó không xa, bốn sinh viên nữ tụ lại một chỗ, xì xầm bàn tán, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khẽ.

Một cô gái trong đó có mái tóc dài bồng bềnh, thẳng mượt vô cùng, gương mặt trái xoan động lòng người, ngũ quan hoàn mỹ, da thịt như tuyết.

Đặc biệt là dáng người yểu điệu, đường cong quyến rũ, cực kỳ hút mặt, khiến không ít nam sinh chung quanh liên tiếp quay đầu, hận không thể nhìn thêm vài lần.

Bốn cô gái có vẻ như đang chơi trò gì đó, sau một phút đồng hồ, hoa khôi giảng đường đứng lên mà dáng vẻ không quá tình nguyện, chậm rãi tiến về phía thanh niên.

“Bạn học, xin hỏi mình có thể ngồi chỗ này không?”

Khi tới cạnh thanh niên, cô gái hơi cúi người, nở nụ cười ngọt ngào với thanh niên.

Khi cô ta nở nụ cười, hai lúm đồng tiền bật lên hẳn, tăng thêm một chút cuốn hút, 90% phái nam sẽ động lòng khi thấy.

Thanh niên nghe được âm thanh thì chậm rãi nghiêng đầu, mỉm cười đáp lại: “Cứ tự nhiên đi!”

Cô gái hiển nhiên có chút kinh ngạc đối với sự đáp lại của thanh niên. Trong đại học Tử Kinh Hoa này, danh tiếng cô ta rất nổi, có thể nói một câu là không ai không biết.

Nhất là dạo gần đây cô ta còn tham gia cuộc thi hoa hậu Cảng Đảo, nửa chân bước vào giới giải trí, mức độ nổi tiếng cũng tăng lên, trong trường, cô ta gần như đã là ngôi sao nổi tiếng.

Dù là nữ sinh thấy cô ta thì mắt cũng tòa sáng, súng bái vô cùng, có hàng trăm nam sinh từng xin chữ ký cô ta nhưng đối mặt với thanh niên mang khí chất thư sinh này, cô ta cảm thấy hình như siêu quyến rũ của mình giảm xuống, bị coi như người qua đường thôi vậy.

Phản ứng của thanh niên thật sự quá bình tĩnh.

Cô ta quay nhìn đám bạn thân, ba người bạn thân thiết đang che miệng cười trộm, hoa khôi trước này rất cao sang và tự ái cao nên trong lòng nhanh chóng dâng lên chiến ý, không muốn chịu thua.

Cô ta kéo ghế ngồi cạnh thanh niên, trên người tỏa ra mùi thơm cơ thể, hoa khôi cố tình tới gần thanh niên, muốn xem thử phản ứng của đối phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.