Cao Thủ Tu Chân

Chương 1926



Chương 1926

“Nếu chịu được toàn lực tấn công của ông mà không bị thương, vậy thì coi như tôi thắng đúng không, tôi cũng có thể làm được!”

“ồng có muốn thử không?”

Vị hoàng cấp đương thời Long Định Thiên hầu như có thể càn quét thế giới ấy nhìn thẳng vào Diệp Thiên, nguyên khí đất trời hình rồng trên đỉnh đầu mở rộng gấp đôi, ầm ầm đè xuống.

Ông ta không ngờ chỉ trong một khoảnh khắc, lồng sấm sét đã chụp xuống từ trên cao. Trong mỗi luồng sáng màu tím xanh đều mang theo khí tức như hủy diệt, thần uy lẫm liệt, cho dù ông ta đã bước vào hoàng cấp cũng cảm thấy trong lòng phát run.

“Đây… mới là sức mạnh thật sự của Diệp Lăng Thiên sao?”.

Trước kia, Long Định Thiên chỉ đi lướt qua Diệp Thiên ở trên tàu cao tốc, hai người đã giao đấu trong chốc lát ngắn ngủi.

Lúc đó không phải đối kháng thật sự, ông ta không dùng hết sức. Tuy lúc đó sức mạnh mà Diệp Thiên thể hiện ra khiến ông ta tán thưởng, nhưng vẫn chưa đến mức làm ông ta kinh ngạc, càng không xem Diệp Thiên ở độ cao ngang bằng với ông ta.

Còn bây giờ, sấm sét đan xen trên bầu trời, chặn kín toàn bộ không gian xung quanh ông ta. Trên nóc tòa nhà Tập đoàn Lăng Thiên toàn là ánh sáng màu tím xanh, sức mạnh sấm sét cuồn cuộn lấp kín xung quanh. Sức mạnh của Diệp Thiên vượt ngoài sức tưởng tượng của Long Định Thiên.

Từ khi Diệp Thiên đi con đường này tới nay đã liên tục đánh bại kẻ địch mạnh, chưa một lần thất bại, quá thuận buồm xuôi gió. ông ta vốn muốn nhân cơ hội hôm nay để áp chế ngọn lửa kiêu căng của Diệp Thiên xuống, cho cậu biết thế nào là “núi cao còn có núi cao hơn”,

ý thức được sự chênh lệch giữa những cao thủ đỉnh cao chân chính hiện nay, thu bớt cá tính đi một chút.

Nhưng bây giờ, sức mạnh mà Diệp Thiên thế hiện ra quả thực khiến ông ta cảm thấy kinh ngạc.

Ông ta không hiểu, chỉ mới hơn một tháng không gặp, từ lúc nào Diệp Thiên đã trở nên mạnh đến thế này.

Diệp Thiên ngồi khoanh chân xuống đất trở lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

“Ông được gọi là Long Hoàng, năm xưa cũng nhờ ông xây dựng nên liên minh võ thuật, bảo vệ Hoa Hạ, tôi kính nể ông ba phần. Nhưng ông phải hiểu rõ một điều, trên thế giới này không ai có thể ra lệnh cho tôi!”.

“Ông muốn dùng sức mạnh cưỡng ép, tôi không ngại cho ông biết tôi có thể làm đến mức nào”.

“Nếu ông muốn ra tay thì chúng ta có thể lập tức phân thắng bại trên bầu trời Cảng Đảo này!”.

Long Định Thiên nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiên, cánh tay bỗng rung lên.

Trong mắt Diệp Thiên, ông ta nhìn thấy ý chí chiến đấu dũng cảm tiến lên, không sợ bất cứ thứ gì, cùng với quyết tâm thắng lợi nhất định phải đạt được.

Hai người giằng co nhau khoảng một phút, ý chí chiến đấu trong mắt Long Định Thiên lui đi, nguyên khí đất trời hình rồng trên đỉnh đầu cũng tan theo, uy áp hoàng cấp biến mất sạch sẽ.

“Không ngờ cậu vẫn luôn che giấu thưc lưc!”.

Long Định Thiên khẽ cười lắc đầu, suy nghĩ trước kia lập tức tiêu tan. ông ta biết, nếu dùng sức mạnh áp chế Diệp Thiên thì chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày. Bảo ông ta ở đây đấu với Diệp Thiên một trận, rất có khả năng sẽ dẫn đến kết cục hai bên đều bị thương.

Diệp Thiên bình thản nghiêng đầu, lồng sấm sét ở xung quanh cũng tan biến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.