Cao Thủ Tu Chân

Chương 1994



Chương 1994

Cao thủ hoàng cấp, cũng đủ để rung chuyển quân đội hiện đại rồi, giơ chân nhấc tay đều có thể hủy thiên diệt địa, sở hữu lực sát thương vô cùng mạnh, bất kỳ cao thủ hoàng cấp nào cũng đều là một phần trụ cột của quốc gia mình, là nhân vật nòng cốt của lực lượng chiến đấu.

Có một vị hoàng cấp, không cần nghi ngờ đã tăng thêm ba phần sức mạnh quốc gia, tốn thất bất kỳ cao thủ hoàng cấp nào, chắc chắn cũng là tổn thất to lớn cho quốc gia.

Thiên Phủ là tổ chức người bảo vệ của Đảo Quốc, bọn họ lại là thành viên trong đó, như vậy mới hành động thanh thế, nhắm thẳng vào Diệp Thiên như vậy.

‘Hừ!

Nghe vậy, Diệp Thiên cười lạnh thành tiếng.

“Đảo Quốc nhỏ bé, thì có tư cách gì thu hút tôi đến đây? Nhưng gia tộc Võ Đằng, dùng thủ đoạn đê tiện bắt em gái tôi đi, sau lại tập trung tứ đại quỷ thần, muốn vây giết tôi, đáng tiếc bọn họ thực lực không bằng tôi, cuối cùng bị tôi giết tất!”

“Các ông đều là cao thủ hoàng cấp, giới võ đạo tôn trọng đạo lý thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý này các ông hẳn là càng hiểu rõ hơn chứ!”

“Bây giờ tìm tôi giải quyết ân oán, đây chính là tác phong làm việc của tổ chức người bảo vệ Đảo Quốc các ông sao?”

Giọng điệu Diệp Thiên châm chọc, quả thực không hề xem trọng bốn người họ.

“Diệp Lăng Thiên!”

Inoue Ryuei, đã quát lớn thành tiếng.

“Cậu giết chết bốn vị quỷ thần hoàng cấp Đảo Quốc, khiến giới võ đạo Đảo Quốc chúng tôi hổ thẹn, chúng tôi theo lệnh cấp trên là phải truy bắt cậu về Thiên Phủ, tước bỏ sức mạnh của cậu, giam cầm cậu cả đời!”

“Bây giờ bó tay chịu trói, chúng ta có thể để cậu bớt đau khổ, không ra tay với cậu!”

Một câu nói của Inoue Ryuei đã nói rõ mục đích lần này của bọn họ.

Bốn người bọn họ đến đây, là để trấn áp Diệp Thiên, cuối cùng là phế bỏ tu vi, nhốt giam chung thân, đồng nghĩa sẽ ép Diệp Thiên đến con đường chết.

“Truy bắt tôi?”

Diệp Thiên cười nhẹ, vẻ mặt càng lúc càng lạnh lẽo.

Câu này, cũng là lần đầu tiên cậu nghe thây.

“Bớt nói nhảm đi, Diệp Lăng Thiên, hôm nay chính là ngày cậu biến mất khỏi thế giới này!”

“Còn đường truyền kỳ của cậu, đã đi đến điểm cuối rồi!”

Inoue Ryuei đột nhiên quát một tiếng, ba người bên cạnh ánh mắt đồng thời cũng nghiêm túc, khí thế trên người bỗng nhiên tăng mạnh, cả núi Thiên Lâm rung chuyển lập tức!

“Đùng đoàng!”

Đột nhiên trên trời xanh xuất hiện một tia sấm sét chia cắt bầu trời làm hai, một mình Diệp Thiên đứng ở một bên, còn bốn người Inoue Ryuei, Oda Yuki thì đứng ở bên kia.

Trái tim Cố Giai Lệ mới nhẹ nhõm không lâu đã lập tức nặng nề trở lại, trên mặt tràn đầy sợ hãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.