Cao Thủ Tu Chân

Chương 2058



Chương 2058

Catherine bình thản xua tay: “Thật ra tôi biết cũng ít thôi, bởi vì gia tộc nhà tôi cũng có một người tu võ, tất cả mọi chuyện tôi biết được đều nghe người ấy kể!”

Lâm Hiểu Nguyễn nghe nửa hiếu nửa không, gật đầu, một lúc sau cô ta lại hỏi: “Cậu nói siêu nhân lam quang cũng là người Hoa Hạ giống tôi, là võ giả gì?

Võ giả mà mọi người nói có phải giống trong những tiểu thuyết võ hiệp không?”

Catherine lắc đầu nói: “Không chỉ vậy! Võ giả mạnh mẽ thực sự có thế xẻ núi lấp biển, một chưởng có thế san phẳng cả toà biệt thự, một quyền có thế xuyên thủng toà nhà, lên trời xuống đất, không gì không thể!”

“Giống như siêu nhân lam quang lại càng khó tưởng tượng hơn, đến cả máy bay, xe tăng cũng bất lực trước cậu ta!”

Lâm Hiếu Nguyễn càng nghe càng bồn chồn trong lòng. Cô ta biết rất rõ tính cách của

Catherine, trước nay chưa từng nói dối. Điều này có nghĩa, ngày mai, trên tháp Eiffel chắc chắn sẽ có một trận chiến thê’ kỷ diễn ra, hơn nữa rất có khả năng cô ta sẽ có cơ hội gặp được siêu nhân lam quang mà tôi vẫn luôn cho rằng chỉ có trong truyền thuyết.

Hai cô gái ở bên này trò chuyện sôi nối, còn Diệp Thiên thì gối hai tay, dựa người lên ghế ngồi, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trong ý thức về sức mạnh tinh thần của cậu, bốn xung quanh tháp Eiffel lúc này đã có không ít hơn hai mươi cao thủ hoàng cấp ở đó, và lại trên đỉnh tháp, mười sáu luồng khí tức ẩn tôi trong tầng mây, mỗi luồng khí tức đều vô cùng mạnh, đến cả thần Thiên Chiếu từng thi triển sức mạnh Đại Xà cũng yếu hơn hẳn mười sáu người kia.

“Đến cũng sớm lắm!”

Diệp Thiên hơi hé mắt, khoé miệng để lộ ra một nụ cười tà mị.

Tuy mười sáu thẩm phán vương đã tới nơi nhưng cậu không nghĩ gì nhiều. Trưa ngày mai chính thức khai chiến, trước lúc đó, cậu vẫn có đủ thời gian để thưởng thức ẩm thực nước Pháp, còn có thể đánh một giấc ngon lành.

Lúc Diệp Thiên đang nghỉ ngơi, một bàn tay xinh đẹp vươn tới, đặt lên cánh tay cậu.

“Diệp Thiên, bọn tôi đang nói về siêu nhân lam quang, cậu không muốn phát biếu chút gì đó sao?”

Lâm Hiếu Nguyễn như dựa nửa người vào Diệp Thiên, đôi mắt long lanh, hoàn toàn nhập hẳn vai bạn gái của cậu.

Catherine ngồi bên cạnh cũng nghiêng đầu nhìn. Lúc cô ta nhắc tới siêu nhân lam quang, cô ta đã cô’ ý nâng cao tông giọng, muốn cho Diệp Thiên nghe thấy đế xem phản ứng của cậu.

“Hai người cứ nói chuyện vui vẻ, tôi không có gì đáng để nói!”

Diệp Thiên nhún vai. Cậu đang nghĩ tới mười sáu ma động trận, không rõ có sức mạnh như thế nào.

“Không có gì đáng để nói?”

Lâm Hiểu Nguyễn dựa lên cánh tay Diệp Thiên, tinh nghịch nói: “Lần trước chúng ta ở trên máy bay, cậu còn chém gió, nói tôi là siêu nhân lam quang, sao lần này im lặng thế?”

Nghe thấy thế, Diệp Thiên tắt nụ cười.

“Tôi nói sự thật thì cô không tin, vậy tôi đâu cần nói thêm chứ?!”

Lâm Hiểu Nguyễn tỏ ra tức giận, liếc xéo cậu một cái, gắt gỏng nói: “Không phải cậu lại định nói bản thân là siêu nhân lam quang chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.