Cao Thủ Tu Chân

Chương 2064



Chương 2064

Catherine vừa nói chuyện với Lâm Hiểu Nguyễn vừa âm thầm quan sát Diệp Thiên, quả thực cô ta muốn biết thân phận thật sự của Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên hoàn toàn im hơi lặng tiếng, ra vẻ bộ dạng lão thần nghiêm túc, ánh mắt chỉ có đồ ăn, đối với rất nhiều đề tài cô ta nhắc đến, căn bản không hề đáp trả.

Qua một lúc, Catherine cuối cùng cũng không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, hỏi Diệp Thiên: “Diệp Thiên, chúng ta cũng xem như quen biết được mấy tiếng đồng hồ rồi, đến giờ cậu cũng

chưa giới thiệu chính thức với tôi nữa đấy!”

“Cậu xem, bây giờ Lâm và cậu cũng đang diễn vai bạn trai bạn gái, tuy chỉ là tạm thời nhưng tốt xấu gì bây giờ hai người cũng xem như là tình nhân, cô ấy đã kế hết toàn bộ gia đình của mình, nhưng vẫn không biết gì về cậu, chẳng lẽ cậu không định nói gì sao?”

Đôi mẳt xanh lam của cô ta nhìn Diệp Thiên chằm chằm, chờ đợi Diệp Thiên trả lời, Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy cũng quay đầu nhìn sang, có chút tò mò.

Đến bây giờ, xuất thân lai lịch của Diệp Thiên cô ta cũng không biết gì cả, cô ta cũng muốn nghe đích thân Diệp Thiên nói ra, nếu không sao được xem là quen biết chứ?

Nhất là vừa nãy Diệp Thiên cùng cô ta đi tham quan bảo tàng Louvre, cả đường đều giải thích lịch sử điển cố từng bức tranh, pho tượng cho cô ta, học thức uyên bác mà ngay cả sinh viên hàng đầu của trường đại học trọng điểm như cô ta cũng từ thấy mình không bằng.

Lại thêm khí chất, cách nói chuyện của Diệp Thiên, đều là người đặc biệt nhất trong những người ngang vế mà cô ta từng gặp, lại càng có thiện cảm với Diệp Thiên, muốn hiểu rõ tất cả về Diệp Thiên.

“Tự giới thiệu?”

Diệp Thiên nuốt một miếng bò beetsteak, huơ tay nói: “Chẳng lẽ tôi tên Diệp Thiên còn chưa đủ sao?”

Catherine còn chưa trả lời thì Lâm Hiểu Nguyễn đã lên tiếng: “Nói sao thì bây giờ cậu cũng là bạn trai của tôi, tôi cảm thấy, cậu có thể nói cho tôi biết một vài chuyện liên quan đến cậu và gia đình không?”

“Ví dụ như, nhà ờ đâu, bây giờ đang đi học hay đi làm, nếu đi học thì học chuyên ngành gì, tôi đều muốn biết!”

Hai mắt cô ta sáng rỡ khẽ chớp, bộ dạng rất chờ mong.

Diệp Thiên thấy vậy, có chút bất đắc dĩ, cậu lau miệng, lạnh nhạt lên tiếng.

“Nói thế nào giờ, nhà tôi ở thủ đô, bây giờ đang học ở đại học Thủ Đô, chuyên ngành khoa

học thảo dược!”

“Ngoài ra, tôi cũng có công ty của mình, tập đoàn Diệp Lăng Thiên chắc các cô đã nghe qua, đó là do tôi lập ra!”

“Ngoài ra, nhà nước Hoa Hạ đã từng trao tặng huân chương cho tôi, phong tôi làm tướng!”

Nói đến đây, Diệp Thiên khẽ sờ cằm rồi nói tiếp: “Đúng rồi, tôi từng nói với cô, siêu nhân lam quang mà các cô vừa thảo luận, đó chính là tôi!”

Diệp Thiên nói xong, tiếp tục cúi đầu dùng bữa, hai cô gái ở bên cạnh nghe thấy thì hoàn toàn hóa đá! Qua một lúc lâu, Catherine định thần lại trước, không nhịn nối trợn tròn mắt, đây chắc chắn là lời giới thiệu vô nghĩa nhất mà cô ta từng nghe trong hai mươi năm cuộc đời của mình.

Còn Lâm Hiểu Nguyễn, thì vẻ mặt vô lực nhìn Diệp Thiên.

Qua một lúc lâu, Lâm Hiểu Nguyễn mới định thần, vô cùng bất lực nhìn Diệp Thiên.

“Diệp Thiên, tôi đang nghiêm túc hỏi cậu, nhưng cậu lại trêu đùa như vậy, đùa cũng quá trớn rồi!”

Đôi môi đỏ thẩm của Lâm Hiểu Nguyễn khẽ cong, rõ ràng có phần tức giận, cô ta rất muốn hiểu rõ tất thảy mọi thứ của Diệp Thiên, nhưng sau khi hỏi thành lời thì Diệp Thiên lại dùng mấy câu “nói dối” này lấy lệ với cô ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.