Cao Thủ Tu Chân

Chương 2079



Chương 2079

Dù sao bọn họ cũng từng là đối thủ cũ đối đầu không biết bao nhiêu lần,

Long Đinh Thiên biết rất rõ về mười sáu người này, trong lời giới thiệu của Long Định Thiên cũng có nhắc đến Thánh Thương’ Borrou này.

Barrou nhoẻn miệng cười, không thể nhìn ra được ông ta và Diệp Thiên lại là kẻ thù sinh tử.

Sắc mặt Diệp Thiên lãnh đạm, bình tĩnh nói: “Bây giờ ông xuất hiện là muốn ra tay trước hay sao?”

Barrou lập tức lắc đầu: “Cậu hiểu lầm rồi, mười sáu Thấm phán vương bọn tôi đã hẹn cậu vào trưa ngày mai, chuyện này cả thiên hạ đều biết, có không ít cao thủ trong giới võ lâm cũng đến đây chỉ để chứng kiến trận chiến này, đương nhiên là bọn tôi sẽ không để cho bọn họ đến đây công cốc đâu!”

“Hơn nữa, phải đánh bại cậu trước mặt vô số võ giả thì mới đủ để rửa sạch nỗi nhục do cậu gây ra với viện trọng tài của chúng tôi!”

Nói đến câu cuối cùng, mắt Barrou sáng lên, âm giọng của ông ta cũng giảm xuống.

“Vậy sao?”

“Thế ông đang làm gì ở đây?”

Diệp Thiên cầm ly rượu trong tay, ngồi cạnh băng ghế đá với tư thế vô cùng thoải mái.

Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine đều im lặng, không dám nói lời nào.

Còn Diệp Thiên vẫn rất bình tĩnh ung dung, Barrou đang đứng trên không trung, khí tức mạnh mẽ cuộn trào, dường như có thế tấn công bọn họ bất cứ lúc nào, chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng biết được người đàn ông đang cầm trường thương này có bá khí như thế nào.

“Tôi thay mặt cho mười sáu người đến đây để bày tỏ thiện ý cuối cùng với cậu!”

“5?”

“Thiện ý cuối cùng? n

Diệp Thiên khịt mũi nhẹ một tiếng, miệng chợt nhoẻn lẻn.

Biểu cảm của Barrou vẫn không hề thay đổi, ông ta lấy ra một đá pha lê đen từ trong ngực mình, bên trong có một luồng khí tức xanh tím kéo dài không dứt, không ngừng biến hóa thành vô số hình dạng.

“Diệp Lăng Thiên, đây là ‘nguồn gốc sức mạnh’ của viện trọng tài chúng ta, bên trong ẩn chứa ‘sức mạnh thẩm phán’ mạnh mẽ nhất, đây là thứ thẩm phán bình thường không thể bì được!”

“‘Sức mạnh thấm phán’ có thể khiến một vương cấp đánh lui được một vị hoàng cấp, nếu như một cấp hoàng sử dụng nó, thì người đó có thể tăng hơn 50% sức chiến đấu của chính mình!”

“Đây là bảo vật độc nhất vỏ nhị của viện trọng tài, chỉ có

Thẩm phán vương bọn tôi có được, từ khi thành lập viện trọng tài đến nay, chúng tôi chỉ luyện chế ra được tổng cộng mười sáu mảnh, mỗi Thẩm phán vương đều có một mảnh!”

Diệp Thiên thu tầm mắt lại, tập trung vào ly rượu trước mặt: “Õng nói cho tôi biết chuyện này cũng vô dụng, vào vấn đề đi!”

Nghe đến đây, Barrou đột ngột đáp xuống chồ hoa viên trên ban công.

Ông ta hoàn toàn không thèm đế tâm tới Lâm Hiếu Nguyễn và Catherine, cứ như hai tuyệt sắc mỹ nhân này vẫn không thể hấp dẫn được ông ta.

Nắm trong tay “nguồn gốc sức mạnh”, ông ta từng bước tiến tới chổ Diệp Thiên.

“Đây là thiện ý mà chúng tôi muốn bày tỏ, mảnh đá này trong tay tôi là mảnh thứ mười bảy của ‘nguồn gốc sức mạnh’, được luyện thành bởi mười sáu người chúng tôi ngày hôm qua!”

“Chúng tôi đã thảo luận và đi đến thỏa thuận, tất cả chúng tôi hy vọng cậu sẽ chấp nhận ‘nguồn gốc sức mạnh’ này!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.