Cao Thủ Tu Chân

Chương 2086



Chương 2086

Barrou co đồng tử, cảm thấy Kinh ngạc: “Đạm Đài Tô Mộc, năm đó cô bị tôi đánh trọng thương, tôi tưởng bao năm trôi qua, tu vi của cô đã bị thụt lùi!”

“Thật không ngờ lúc này cô còn mạnh hơn trước, đúng là trong họa có phúc!”

Đạm Đời Tô Mộc mặt lạnh như băng, khẽ trầm giọng: “Barrou, món quà ông tặng năm đó tôi vẫn ghi nhớ

đấy”

“Nếu hôm nay không phải vì các người có trận chiến với Diệp Lăng Thiên thì tôi đã khai chiến với các người rồi.

Mặc dù cô là con gái nhưng rất ngông cuồng và dứt khoát.

Barrou chẳng quan tâm, chỉ cười nhạt: “Cô muốn chiến thì tôi sẽ chơi với cô đến cùng. Nhưng hôm nay nhân vật chính không phải là cô, mà là…”, ông ta chưa dứt lời thì bỗng tái mặt và nhảy về phía sau.

“Vụt!”

Một bóng hình màu lam lúc này cũng phóng vọt lên trời, đánh tan chân nguyên của ông ta, sau đó dừng trước mặt mười sáu vị thấm phán và tạo thành một bóng hình sừng sững.____________

“Vụt!’

Người thanh niên tuấn tú chắp tay sau lưng, chân đạp không trung, nhìn trực diện mười sáu vị thẩm phán. Nhìn thấy cảnh tượng đó, những người đứng xung quanh đều sôi sùng sục.

“Đó chính là đế vương bất bại sao?”

“Mau nhìn kia, Diệp Lăng Thiên tới rồi!”

“Trời ơi, Diệp Lăng Thiên đúng là trẻ như lời đồn, một người trẻ như vậy mà có thể quét sạch Đảo Quốc, cậu ta đã làm như thê’ nào vậy?”

Những ánh mắt rời khỏi mười sáu vị thẩm phán vương và đổ dồn lên Diệp Thiên.

Vì dù sao thì so với mấy kẻ lão làng kia, Diệp Thiên – yêu nghiệt mới của hiện tới mới là điều khiến bọn họ thấy hứng thú.

Thấy Diệp Thiên xuất hiện, Lâm Hiểu Nguyễn bỗng khựng người, bàn tay siết chặt lại.

“Nhất định phải thắng nhé!”

Cô ta biết rất rõ, khi luồng sáng màu lam phóng lên thì đó chính là Diệp Thiên trong câu chuyện siêu nhân màu xanh làm, chắc chắn là như vậy.

“Diệp Lăng Thiên!”

Sắc mặt Barrou vô cùng khó coi. Bây giờ cũng vừa tới trưa, ông ta vốn tưởng Diệp Thiên sẽ chỉ xuất hiện thôi, không ngờ cậu lại ra tay luôn.

“Nói ít thôi, buổi trưa đã tới, thể hiện bản lĩnh của các người đi!’

Diệp Thiên đôi mắt không hề dao động, chắp hai ngón tay tạo thành kiếm quyết, quét một đường, tạo ra một vệt dài trong không trung như chia đất trời làm hai.

“Hôm nay các người và tôi chỉ có một bên có thể đi xuống khỏi tòa tháp nổi tiếng này!”

Giọng cậu không lớn nhưng vang vọng khắp bốn phía, tất cả mọi người đều nghe rõ, một luồng sát ý khẽ phóng ra.

Mười sáu vị thẩm phán, có mười năm người không có động tĩnh gì, chỉ có Barrou là hừ giọng, đạp mạnh chân.

Vị trí ông ta đạp xuống, khí tức bạo phát, cây thương trường sau lưng phát ra tiếng nổ ầm ầm.

Ông ta đứng cách Diệp Thiên hàng chục mét mà trong chớp mắt chỉ còn lại tàn ảnh ở vị trí ban đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.