Cao Thủ Tu Chân

Chương 2160



Chương 2160

“Chuyện khẩn cấp?”

Mộ Dung Vô Địch vẫn chưa mở mắt, sắc mặt bình thản, chỉ điềm đạm nói: “Thu Đệ, trước giờ cháu làm việc rất bình tĩnh, vậy mà hôm nay tâm trạng lại bất ổn, căng thẳng như vậy!”

“Có chuyện gì, cháu nói xem!”

Mộ Dung Thu Đệ do dự vài giây rồi nghiêm trọng nói: “Diệp Lăng Thiên, hắn đã đến Trung Hải rồi!”

“Hửm!”

Ngay khi Mộ Dung Thu Đệ vừa dứt lời thì hoa cỏ cây cối trong trang viên đều đột nhiên lay động, mặt đất cũng hơi lắc lư, một trận gió lớn cuộn vào trong ngôi đình tạo thành một cơn lốc xoáy, hơi nước cũng rơi xuống, tạo thành một thác nước khổng lồ trong ngôi đình.

Mộ Dung Vô Địch đột nhiên trợn trừng mắt, đứng phắt dậy, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

“Thật vậy sao?”

Mộ Dung Thu Đệ nghiêm túc gật đầu rồi cười khổ: “Đúng là thật ạ, cháu vừa mới chạm mặt hắn xong, còn đắc tội với hắn nữa!”

“Nếu không phải hắn nể mặt ông nội thì bây giờ cháu đã tàn phế rồi!”

“Hỗn láo!”

Thấy Mộ Dung Thu Đệ nói vậy, ông nội chưa bao giờ trách mắng cô ta lại lớn tiếng mắng mỏ, ánh mắt còn mang chút nghiêm khắc.

“Diệp đế vương là người mạnh nhất Hoa Hạ, là thần thoại bất bại vô địch thế giới, đến ông gặp cậu ấy còn phải cúi người hành lễ, vậy mà cháu dám đắc tội với cậu ấy?”

“Chỉ cần một đòn của cậu ấy đã khiến cháu tiêu tan rồi, đấy là do cháu gieo gió gặt bão, bậc chí tôn võ thuật không thể xâm phạm, hơn nữa còn là đệ nhất thế giới?”

Mộ Dung Thu Đệ sắc mặt trắng bệch, mấp máy môi, cúi đầu xuống nhận lỗi: “Ông nội dạy dỗ rất đúng!”

Thấy cháu gái đã biết sai, Mộ Dung Vô Địch cũng không trách mắng thêm, ông ấy chắp tay bước ra khỏi đình, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời cao.

“Giới võ thuật gọi ông là “tấm gương sáng”, ông cứ tưởng rằng nhưng cống hiến cho tổ quốc bao năm qua của ông chỉ là quá khứ, không ngờ đến thời khắc quan trọng lại có thể giữ được mạng cho cháu!”

“Nếu cháu không phải là cháu gái của Mộ Dung Vô Địch ông thì hôm nay Diệp đế vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cháu!”

Mộ Dung Thu Đệ càng cúi đầu thấp hơn, Mộ Dung Đạc bất đắc dĩ liếc nhìn con gái rồi lên tiếng: “Bố, hiện nay Long Đạo Huyền truyền nhân của nhà họ Long đang xây dựng Thiên Cơ Minh ở Trung Hải, ý đồ muốn chiếm giữ thị trường buôn bán của Trung Hải, dã tâm rất rõ ràng!”

“Đúng lúc này Diệp đế vương lại tới Trung Hải, giữa hai chuyện này liệu có liên quan đến nhau không?”

Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch sáng lên, một lúc sau ông ấy lắc đầu.

“Trước đây Long Đạo Huyền đã tập hợp cả giới kinh doanh của Ngô Châu Giang Nam, bây giờ lại muốn thò tay sang Trung Hải, tất cả những việc này có lẽ đã nằm trong kế hoạch của cậu ta!”

“Diệp đế vương tới Trung Hải chắc chỉ là tình cờ thôi!”

“Đối với Diệp đế vương, Trung Hải nhỏ bé này sao khiến cậu ấy để tâm được?”

“Cậu ấy sẽ không quen biết loại ngựa non háu đá như tên Long Đạo Huyền kia đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.