Chương 2169
“Hừ!”
Tề Văn Long không hề cảm kích, bèn hừ lạnh một tiếng: “Lý Nguyên Khải, đừng có ở đây ấp mở nữa, hai người này là người của cậu đúng không?”
Tề Văn Long chỉ tay về phía hai bạn học nữ của Đàm Băng Băng: “Mau đưa bọn họ đi đi, bọn họ đã làm ảnh hưởng đến bữa ăn của chúng tôi!”
Lý Nguyên Khải này là bạn học cấp hai của Tề Văn Long, hai người đã từng có rất nhiều mâu thuẫn nhỏ, kể từ đó không thèm nhìn mặt nhau nữa.
Chỉ là phần lớn thời gian của Tề Văn Long đều bị Tề Phong sắp xếp cho đi học ở Giang Nam, cũng không thường xuyên làm việc ở Trung Hải, vì người khác nên cậu ta mới quen Lý Nguyên Khải, nhưng lại không hề biết cậu ta là cậu chủ trẻ của tập đoàn Tề Phong.
“Ồ?”
“Khẩu khí cậu chủ Tề cũng lớn đấy, bảo tôi dẫn người đi à?”
Lý Nguyên Khải nghe thấy nhưng vẫn không động đậy, trong mắt hiện lên tia giễu cợt.
“Chắc không phải cậu nghĩ tôi gọi cậu là cậu chủ Tề, nên cậu thật sự nghĩ mình ngon à?”
“Nếu là lúc trước, có lẽ có thể ngang hàng với tôi, nhưng với tình hình hiện tại của nhà họ Tề, cậu còn ở đây giả bộ với tôi làm gì?”
“Ba tập đoàn lớn đã bao vây tập đoàn Tề Phong, thị trường chứng khoán của tập đoàn Tề Phong sắp sụp đổ rồi, phá sản chỉ còn là vấn đề thời gian, thật nực cười khi cậu vẫn còn ung dung ăn ở đây đấy, tôi thực sự cảm thấy đáng tiếc giúp bố cậu đấy, sao lại có một đứa con trai bất tài như vậy cơ chứ!”
Hắn vừa nói vừa lắc đầu nhẹ, giọng điệu cực kỳ khinh thường.
Những người xung quanh nghe xong lập tức phản ứng, cảm thấy Lý Nguyên Khải và Tề Văn Long không có chút tình bạn nào, mà là hoàn toàn đối đầu, theo như lời của Lý Nguyên Khải thì tập đoàn Tề Phong đang trên đà sụp đổ, vậy có nghĩa là Tề Văn Long sẽ sắp mất hết hào quang.
Nếu như vậy thì cậu chủ trẻ Tề Văn Long của tập đoàn Tề Phong chẳng qua cũng chỉ là kẻ sắp hết thời mà thôi, không hề có chút uy hiếp nào.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người phía sau Lý Khải Nguyên lại thay đổi, lộ ra vẻ khinh bỉ, hai cô bạn học của Đàm Băng Băng nghe xong lật mặt còn nhanh hơn lật sách, bọn họ lập tức đứng sang bên Lý Nguyên Khải rồi nhìn về phía đám Diệp Thiên với vẻ trịch thượng.
Tề Văn Long không quá kích động khi bị Lý Nguyên Khải chế giễu, nếu là lúc trước nhà họ Tề náo loạn thì có lẽ cậu còn có thể cảm thấy tức giận, nhưng bây giờ Diệp Thiên đã giúp nhà họ Tề rồi, căn bản cũng chẳng còn gì phải sợ cả.
Tề Văn Long không chút cảm xúc, điềm đạm nói: “Việc của gia đình tôi không liên quan gì đến cậu, phiền cậu rời đi cho, các người đang quấy rầy bữa ăn của chúng tôi đấy!”
Lý Nguyên Khải đút một tay vào túi, nhưng hoàn toàn không có ý định rời đi.
“Đuổi?”
Hắn khẽ nheo mắt, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
“Ân oán giữa tôi và cậu, đợi khi nào nhà họ Tề sập thì tôi sẽ từ từ tính!”
“Nhưng trong bàn này lại có kẻ nói lời không hay với cậu Đoạn, vậy đó cũng chính là kẻ thù của Lý Nguyên Khải tôi!”
Nói xong, hắn giơ ngón tay lên, trực tiếp chỉ vào mặt Diệp Thiên.
“Cậu nhóc, người nói chính là cậu, cậu đứng lên cho tôi!”
“Cậu nhóc, người nói chính là cậu, cậu đứng lên cho tôi!”
Hắn chỉ vào Diệp Thiên, ngữ khí đột nhiên đanh lại.