Cao Thủ Tu Chân

Chương 2211



Chương 2211

“Theo lệnh của các trưởng lão nhà họ Thi, tới bắt giữ anh em chúng tôi?”

Cậu lẩm bẩm trong miệng, khoé miệng hơi nhếch lên.

“Quả nhiên, nhà họ Thi không quá khác biệt so với suy nghĩ của tôi, chẳng qua chỉ là một gia tộc bảo thủ, ham hố lợi ích mà thôi. Ở trong một nơi đầy chướng khí như vậy, chẳng trách mẹ tôi lại đồng ý từ bỏ thân phận thánh nữ, rời khỏi thế giới nhỏ!”

Nghe thấy những lời Diệp Thiên nói, Long Đạo Huyền và Lâm Đạp Phong run lên bần bật.

“Diệp Lăng Thiên là con trai của Thi Tú Vân, người hai mươi năm trước từ bỏ thân phận thánh nữ nhà họ Thi để rời khỏi thế giới nhỏ sao?”

Địa vị nhà họ Thi trong thế giới nhỏ vô cùng cao quý, hầu như xảy ra bất kỳ chuyện gì đều lan truyền khắp tứ môn. Đương nhiên nhà họ Long bọn họ cũng sẽ biết được tin. Vậy nhưng, bọn họ chưa từng ngờ tới Diệp Thiên có quan hệ với nhà họ Thi.

Đồng tử của Long Đạo Huyền co lại, trong lòng bỗng dấy lên ý nghĩ.

“Nhà họ Thi luôn chú trọng đến sự cao quý và thuần tuý của huyết mạch. Khi xưa, Thi Tú Vân rời khỏi nhà họ Thi, kết hôn với một người đàn ông ở thế tục. Xem ra, nhà họ Thi sẽ không bao giờ cho phép người có dòng máu của gia tộc sống ở thế tục!”

“Nhìn bộ dạng của Thi Vô Tự, xem ra Diệp Lăng Thiên và nhà họ Thi không hợp nhau, nếu nhà họ Thi có thể ra tay đối phó với Diệp Lăng Thiên, vậy con đường thống trị thế giới của mình sẽ bớt đi được một chướng ngại vật rồi!”

Nghĩ tới đây, trong lòng Long Đạo Huyền cảm thấy rất mong chờ, hy vọng Thi Vô Tự không mời mà đến này có thể xử được Diệp Thiên.

“Nghiệt tử, to gan lắm, cậu dám đánh giá về nhà họ Thi sao?”

Nghe Diệp Thiên nói vậy, Thi Vô Tự lập tức đanh mặt lại, quát lớn.

“Hừ!”, Diệp Thiên phát ra một tiếng cười nhẹ, đôi mắt lạnh lùng.

“Tôi thực sự không có lòng kiên nhẫn với nhà họ Thi, chỉ là tôi rất tò mò, các trưởng lão nhà họ Thi ngu đốt đến mức nào mới phái ông tới bắt tôi về!”

Thi Vô Tự không rõ lời nói của Diệp Thiên có ý gì nhưng đồng tử của ông ta lập tức co rút lại.

Ngay khi Diệp Thiên dứt lời, cơ thể cậu đột nhiên biến mất, giống như bốc hơi vậy.

Thi Vô Tự bỗng cảm thấy hoang mang, ngay lúc ấy, ông ta dựng hết tóc gáy, cảm nhận thấy dưới lòng bàn chân có một luồng khí lạnh.

Ông ta còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay thon dài xuất hiện trên không, đè lên Thiên Linh của ông ta. Diệp Thiên cũng xuất hiện ở bên cạnh Thi Vô Tự, cứ như ngay từ đầu cậu đã đứng ở đó rồi vậy.

Ông ta không dám động đậy, chỉ liếc nhìn Diệp Thiên, trông thấy đôi mắt lạnh lùng, không chút tình cảm của Diệp Thiên.

Diệp Thiên khép năm ngón tay thành hình vuốt rổng, đặt lên trên đầu Thi Vô Tự, giọng nói bình thàn. “Thống linh Chấp Pháp Đường nhà họ Thi cũng chỉ đến thế thôi!” “Muốn bắt tôi, mình ông làm được sao?”

Trên không trung, năm ngón tay Diệp Thiên mở rộng, đang bóp chặt lên thiên linh cái của Thi Vô Tự. Cơ thể Thi Vô Tự cứng ngắc, không thể nhúc nhích. Nỗi kinh sợ bỗng dấy lên.

“Dịch chuyển không gian? Còn biết dịch chuyển không gian cơ à? Được đấy!”

Ông ta cảm thấy kinh ngạc với vẻ khó tin.

Dịch chuyển không gian có thể có thể thay đổi vị trí của mình trong một khoảng cách nhất định. Đây là một thủ đoạn mà người có tài năng cực mạnh mới có thể làm được. Theo như ông được biết thì phải đạt tới cảnh giới tương ứng mới có thể thi triển được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.