Cao Thủ Tu Chân

Chương 2354



Chương 2354

Gã chắp hai tay sau lưng, thoạt nhìn giống như một thanh niên hai mươi mấy tuổi, nhìn kỹ thì lại thấy giống như một ông lão đã sáu bảy mươi tuổi, hơi thở quanh người thay đổi thất thường, không thể phân rõ tuổi tác, nhưng ánh mắt gã lại khiến người ta vừa nhìn đã khó quên.

Con ngươi không phải màu đen như người bình thường, cũng không phải xanh lam như người phương Tây, mà là màu tím nhạt kỳ lạ, không những vậy, con ngươi gã cũng không phải hình tròn, mà là hình hoa sen, chia làm ba cánh, kỳ là đến mức khiến người ta khiếp sợ.

“Thời khắc nghìn năm, người đời sau của tiểu thế giới cũng không khiến người ta quá thất vọng!”

Gã cười, nhưng nụ cười lại không hề ấm áp, trái lại còn khiến rất nhiều cao thủ đỉnh cao trong phòng đều cảm thấy rét lạnh.

Sau khi dứt lời, gã cũng bước xuống thềm đá đài cao một bước.

“Soạt!”

Thoáng chốc, áp lực từ trên trời phủ xuống, bao phủ cả bên trong Đại Thiên Cung, dù là bên trong hay ngoài Đại Thiên Cung, dù là cao thủ tu vi đến hoàng cấp hay là cảnh giới truyền thuyết, thậm chí là cảnh giới siêu việt, ai cũng cảm nhận hơi thở trong cơ thể cứng lại, chân lực bị dồn nén trong cơ thể, ngay cả thể xác cũng run rấy không ngừng.

“Sao có thể chứ, đây rốt cuộc là sức mạnh cấp bậc gì?”

Thi Trảm Nguyên hô hấp dồn dập, khí huyết cả người đều chuyển động chậm rãi dưới áp lực này, trong lòng đã vô cùng kinh sợ.

Ông ta đã hành tẩu ở tiểu thế giới mấy trăm năm, tự cho rằng thực lực tuy không đủ tự xưng là đứng đầu nhưng cũng xem như là một trong những người có sức chiến đấu đỉnh cao, trong tiểu thế giới có thể nhẹ nhàng đánh bại được rất nhiều người, nhưng người có thể dùng áp lực này khiến ông ta không ngẩng cao đầu như vậy, chắc chắn chưa từng xuất hiện.

Người thần bí đột nhiên xuất hiện ở Đại Thiên Cung, rốt cuộc là ai?

Không chỉ ông ta, lúc này, rất nhiều cao thủ ở đường chính Đại Thiên Cung trong lòng cũng nghi hoặc như vậy, trong tiểu thế giới, từng xuất hiện tu sĩ toàn năng vượt xa mọi người như vậy sao?

Người thần bí chắp tay tiến lên trước, từng bước đi xuống thềm đá, mỗi một bước đi của gã lại càng khiến áp lực trên người mọi người nặng thêm một phần, đợi đến khi gã đi hết trăm bậc thềm, Đại Thiên Cung đã không còn ai có thể ngồi yên tại chỗ, đều quỳ một gối xuống, vẻ mặt tái xanh cúi thấp đầu.

Lúc này, mọi người đều hiểu rõ, tại sao Đại Thiên Cung có thể vượt trên tiểu thế giới, cũng biết được rõ ràng, tại sao trong trưởng bối tổ tiên trong tộc hoặc trong tông mình lại bảo bọn họ nhất định phải phục tùng Đại Thiên Cung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.