Cao Thủ Tu Chân

Chương 2375



Chương 2375

Tiếu Văn Nguyệt cười tinh nghịch: “Đây là mã số mà tôi Cố Giai Lệ lấy thay cho anh, giờ thì coi như anh tham gia hoạt động rồi nhé!”

“Một buổi gặp mặt quy mô lớn thế này tôi và Cố Giai Lệ đều muốn xem xem lát nữa có bao nhiêu cô gái tới tìm anh trao đổi cách liên hệ!”

Diệp Thiên nghe thấy vậy không khỏi bật cười: “Tôi nói này hai cô thật vô vị, tôi cần cái này làm gì!”

Cậu vừa nói vừa định xé miếng mã số xuống thì đúng lúc này phía sau bỗng có tiếng động.

Nhưng thanh niên trước đó còn đi dạo qua lại thì lúc này không hẹn đều giống nhau nhìn về phía sau lưng Diệp Thiên mang theo vẻ kính sợ và ngưỡng mộ.

Diệp Thiên đang định quay đầu lại nhìn xem chuyện gì đang xảy ra thì cô gái mặc váy tím trước đó không biết từ đâu đã xuất hiện bên cạnh với vẻ mặt ghét bỏ: “Anh vẫn còn đứng đây làm gì vậy?”

“Cô chủ của nhà họ Lâm – một trong ngũ đại gia tộc đã tới, còn không mau nhường đường?

Không thấy những người khác đều nhường rồi à?

“Nhà họ Lâm của Kim Lăng?”

Diệp Thiên không so đo với Nhân Nhân nhưng lại cảm thấy cách gọi này vô cùng quen thuộc.

Cậu quay người thì thấy ở phía xa một đội quân hùng hậu đi tới, è chính giữa là một cô gái sáng như sao khiến những người khác đều đồ dồn ánh mắt ngắm nhìn.

Nhìn thấy người này, cuối cùng thì Diệp Thiên cũng phải ứng lại.

“Hóa ra là cô ấy à?”

“Hóa ra là cô ấy à?”

Diệp Thiên nhìn thấy cô gái như công chúa đang được mọi người nhường đường đi về phía trước thì mới hiểu tại sao khi nghe thấy cái tên nhà họ Lâm ở Kim Lăng lại khiến cậu cảm thấy thân quen như vậy.

Đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, một cô gái mà Diệp Thiên quen ngẫu nhiên trên máy bay trước đó không lâu ở Pháp Bang cũng đã giả vờ làm người yêu của cậu nửa ngày. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước đó Lâm Hiểu Nguyễn từng nhắc tới việc mình xuất thân từ Kim Lăng, chỉ là Diệp Thiên không để tâm. Lần này thấy cô ấy ở đây thì cậu mới bừng tỉnh.

“Thật không ngờ lần đầu tới Kim Lăng lại gặp cô ấy, có nên nói là duyên số không nhỉ?”

Diệp Thiên khẽ cười, ánh mắt dần rời khỏi Lâm Hiểu Nguyễn. Cậu không có ý định chào hỏi cô gái.

“Anh cười cái gì vậy?”, cô gái váy tím tên Nhan Nhân thấy Diệp Thiên không nhường đường, còn cười ngây ngô thì càng tức giận.

“Anh có biết cô ấy là ai không. Đừng trách tôi không nhắc anh. Cô ấy chính là cô chủ của nhà họ Lâm – Lâm Hiểu Nguyễn!”

“Nhà họ Lâm có sức mạnh đứng đầu, đại diện cho Kim Lăng, tài sản lên tới hàng chục tỉ tệ. Đến cả quan chức cũng phải nể mặt ông cụ nhà họ Lâm!’

“Trong giới thượng lưu của Kim Lăng, Lâm Hiểu Nguyễn chính là công chúa. Hoạt  động ngày hôm nay cũng là do nhà họ Lâm đầu tư. Ở đây, bất kỳ ai mạo phạm tới cô Lâm thì đều bị xem như là kẻ địch của toàn bộ những người khác. Tôi khuyên anh mau chóng nhường đường để tránh gây phiền phức!”

Cô gái vừa nói vừa thể hiện sự khinh bỉ dành cho Diệp Thiên.

“Phiền phức sao?”

Diệp Thiên liếc mắt nhìn và lắc đầu bất lực, cậu lùi ra rìa của hiện trường để kéo dãn khoảng cách với những người khác.

Nhìn thấy Diệp Thiên lùi lại thì Nhân Nhân mới thở phào đồng thời cũng càng ngày càng không thích Diệp Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.