Cao Thủ Tu Chân

Chương 2434



Chương 2434

“Bây giờ!”, Diệp Thiên đứng dậy, đôi mắt lấp láy: “Nhưng trước khi tới tiểu thế giới, tôi cần một người giúp đỡ. Không có người này thì e rằng tôi không thể nào bước vào tiểu thế giới được!”

Biên giới phía Nam của Hoa Hạ, nơi tiếp giáp giữa tỉnh Xuyên và tỉnh Vân có một ngọn núi vô danh cao sừng sững. Thế nhưng khí hậu ở đây biến hóa khôn lường, trông vô cùng dị thường và không ai dám tiếp cận.

Diệp Thiên đã bay tới đây, tạo thành một luông sáng màu xanh và lao thàng vào giữa vùng mây € phía đình núi. Bởi vì ở đó là cơ quan đánh giá uy quyền nhất của giới vỡ đạo – Thiên Cơ Lâu. Long Đoạn Tung – chủ nhân của Thiên Cơ Lâu đang ngồi trên đình ngọn núi nhìn thầy Diệp Thiên tới thì tề ra kỳ lạ.

Côn Luân, một trong những ngọn núi nổi tiếng nhất Hoa Hạ.

Núi Côn Luân là ngọn núi thần hàng đầu Hoa Hạ, ngọn núi vạn tổ, nhiều thần thoại nổi tiếng ở Hoa Hạ đều sinh ra từ đây.

Trong truyền thuyết, trên núi Côn Luân có một vị thần tiên là “Tây Vương Mẫu”, đầu người mình báo, được hai con chim xanh hầu hạ, là người đứng đầu Đạo giáo, chỉ là mãi không có ai có thể chứng thực.

Lúc này, trên đỉnh núi Côn Luân, hai luồng sáng một xám một xanh đang lao thẳng xuống, chính là Diệp Thiên và Long Đoạn Tung.

“Đây cũng là lối vào tiểu thế giới à?”.

Ánh mắt Diệp Thiên dao động, trước kia Long Đoạn Tung từng dẫn cậu đến một lối vào tiểu thế giới từ giới thế tục, nhưng không phải là núi Côn Luân.

Cậu nên nghĩ đến sớm hơn, ngọn núi thần Côn Luân này cũng là nơi giao giữa tiểu thế giới và giới thế tục.

“Nói đúng hơn, đây chỉ là một trong ba mươi sáu lối vào giáp ranh giữa tiểu thế giới và giới thế tục, nhưng lại là lối vào lớn nhất!”.

Long Đoạn Tung chắp tay đứng đó, cảm giác được linh lực dồi dào không ngừng tuôn ra ở nơi tiếp nối giữa núi Côn Luân và chân trời, vẻ mặt trở nên nặng nề.

“Vì đây là nơi giáp ranh lớn nhất giữa tiểu thế giới và giới thế tục, nếu người bên ngoài tiểu thế giới vào trong, sức mạnh của không gian mà người đó phải đối mặt lớn hơn gấp năm lần ba mươi lăm nơi còn lại, nhưng thời gian cậu vào trong đó cũng sẽ rút ngắn đi một nửa. So sánh hai bên, đây là lối đi có cơ hội lớn nhất cho cậu vào tiểu thế giới!”.

“Nhưng mà…”, ánh mắt Long Đoạn Tung trở nên nghiêm nghị, nhìn thẳng vào Diệp Thiên.

“Cậu thật sự nghĩ kĩ rồi chứ?”.

Đứng ở góc độ của ông ta, ông ta thực sự không hi vọng Diệp Thiên sẽ bước bước này. Đối với ông ta mà nói, kế hoạch của nhà họ Long mới là quan trọng nhất, mà Diệp Thiên là một yếu tố quan trọng trong kế hoạch này.

Mặc dù nhà họ Long không phải không thể tìm người khác giúp đỡ, nhưng với cục diện và tình hình thế giới hiện nay, Diệp Thiên là lựa chọn tốt nhất.

Nếu mất đi Diệp Thiên, kế hoạch xưng hùng của nhà họ Long sẽ gặp khó khăn rất lớn.

“Chuyện này còn phải hỏi tôi thêm lần nữa sao?”.

Diệp Thiên liếc nhìn Long Đoạn Tung, không trả lời, chỉ mỉm cười nhàn nhạt.

Chốc lát sau, cậu bước lên trước một bước, nhìn thẳng vào vòng xoáy khí khổng lồ trên bầu trời.

“Trong thời gian tôi vào tiểu thế giới, hi vọng nhà họ Diệp có thể bình an vô sự. Nếu khi tôi trở về phát hiện nhà họ Diệp có điều gì không ổn, tôi sẽ tìm tới Long Đoạn Tung ông đầu tiên!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.