Cao Thủ Tu Chân

Chương 2438



Chương 2438

“Truyền lệnh xuống, trấn thủ ở nhà họ Diệp thêm một tháng. Trong vòng một tháng này, tôi sẽ đi tìm một đồng minh mạnh khác!”.

“Một tháng sau, tất cả rút khỏi nhà họ Diệp!”.

Trưởng lão truyền công nghe vậy thì gật đầu, lại biến mất trong hư không một lần nữa.

Long Đoạn Tung phất tay áo, nhìn về phía núi Trường Bạch ở xa xa.

“Diệp Lăng Thiên, cậu không nghe lời khuyên của tôi, tự tìm đường chết, đó là số mệnh!”.

“Nếu đã như vậy, tôi chỉ đành mời lão quái vật đó xuống núi thôi!”.

Ồng ta liếc mắt nhìn lầu gác nhà họ Diệp, giẫm mạnh chân xuống, hóa thành một dải cầu vồng bay đi.

ở sân sau nhà họ Diệp, mười bóng người ngồi khoanh chân vô cùng yên lặng. Một trong số đó là Mộ Dung Vô Địch được vinh danh là “tấm gương sáng”. Khí tức ông ấy thâm sâu, ngồi ở chính giữa, mơ hồ áp đảo chín người xung quanh.

Giây lát sau, chín cao thủ phương Tây từng tung hoành thiên hạ, khuấy động gió mây đó bỗng mở mắt ra, gần như là cùng một lúc. Bọn họ đều quay đầu nhìn sang đối phương, trong mắt lóe lên vẻ bàng hoàng và khó tin.

Bọn họ từng là những Trưởng thẩm phán xếp hạng cao nhất trong viện trọng tài, nhưng lại bị Diệp Thiên gieo hạt mầm tâm hỏa vào cơ thể, nắm giữ mạng sống, do đó không thể không dốc sức vì Diệp Thiên, trở thành chín hộ pháp của điện Đế Vương.

Nhưng lúc này, bọn họ lại đồng thời cảm ứng được, hạt mầm tâm hỏa mà Diệp Thiên gieo vào cơ thể bọn họ đang yếu đi nhanh chóng.

Mấy người họ đưa mắt nhìn nhau, cùng cảm thấy vui mừng. Bọn họ biết rõ điều đó có ý nghĩa gì.

Hạt mầm tâm hỏa được khống chế bởi sức mạnh tinh thần hoặc sức mạnh linh hồn của người làm phép, muốn giải trừ nó thì trừ khi tu vi của mình mạnh hơn người làm phép mấy cấp bậc.

Rõ ràng tu vi của bọn họ yếu hơn Diệp Thiên rất nhiều, nhưng lúc này, hạt mềm tâm hỏa trong cơ thể lại suy yếu nhanh chóng. Như vậy chỉ có một khả năng, đó là Diệp Thiên đã chết.

Một khi người làm phép chết đi, hạt mầm tâm hỏa trong cơ thể bọn họ cũng sẽ yếu đi nhanh chóng, cuối cùng tắt hẳn. Đến lúc đó, bọn họ sẽ có thể lấy lại tự do.

Mấy người kìm chế niềm vui trong lòng, không để Mộ Dung Vô Địch nhìn ra sơ hở. Lòng bàn tay bọn họ đều chầm chậm run lên vì cảm giác mong chờ. Bọn họ cảm nhận được ánh sáng của tự do sắp soi sáng cả người mình.

Chỉ cần bọn họ thoát khỏi sự khống chế của hạt mầm tâm hỏa, tấm gương sáng Mộ Dung Vô Địch gì đó hoàn toàn không là gì trong mắt bọn họ. Cho dù không thắng nổi Mộ Dung Vô Địch, nhưng bọn họ muốn chạy thì làm sao Mộ Dung Vô Địch có thể ngăn họ được?

Bọn họ cảm giác được hạt mầm tâm hỏa vẫn đang suy yếu rất nhanh. Ngay khoảnh khắc hạt mầm tâm hỏa sắp tắt, chín người đồng thời biến sắc.

“Cái gì?”.

Một trong số họ không kiên nhẫn được nữa, kinh ngạc kêu lên. Hạt mầm tâm hỏa sắp tắt trong cơ thể họ bỗng nhiên đảo ngược, giống như lửa cháy lan đồng. Từ một ngọn lửa yếu ớt ban đầu bỗng cháy hừng hực, lớn hơn trước kia gấp mười lần.

Chín người lập tức ngây ra tại chỗ, nỗi vui mừng vì sắp lấy lại được tự do bị xua tan không còn bóng dáng, thay vào đó là sự sợ hãi và kính nể đậm sâu.

ở dưới đáy một ngọn núi không thuộc giới thế tục bổng có một lối đi không gian giống như hố đen mở ra, nhưng lại không có bất cứ bóng người nào xuất hiện, chỉ có tia sáng lấp lánh chiếu xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.