Cao Thủ Tu Chân

Chương 2454



Chương 2454

CỐ kiếm rung lên bần bật, phát ra tiếng ngân thanh thúy, mà từ bầu trời phía xa, một bóng người nhẹ nhàng bay tới, mái tóc màu xanh lam tung bay theo gió, trông rất tiêu sái và phiêu dật. Hắn

bay tới, một chân giẫm lên thanh cổ kiếm màu tím, tay chắp sau lưng, khí độ siêu nhiên khiến mấy tì nữ nhà họ La hai mắt mơ màng, không khỏi kinh ngạc hô lên.

“Cậu cả Lăng Phong!”

Người vừa mới tới chính là Lăng Phong xếp hạng đầu trong bảng sức mạnh của học viện Khiên Kham mà trước đây Diệp Thiên từng có duyên gặp qua một lần ở Sâm Hải Mật Lâm.

“Huyết Đao Tân Hạo, có chuyện gì cứ tìm tôi là được, ra tay với La Thanh Chỉ cũng uổng phí một cường giả đứng trong top mười bảng Huyết Đồ!”

Lăng Phong mỉm cười ôn hòa với La Thanh Chỉ rồi quay đầu nhìn Tân Hạo, ánh mắt lạnh lẽo.

“Bạch Y Thần Kiếm, Lăng Phong?”

Nhìn thấy Lăng Phong đến nơi, ánh mắt của Tân Hạo cũng không khỏi thay đổi.

Với thực lực của hắn ta, nếu muốn đơn độc đối đầu với Lăng Phong hoặc La Thanh Chỉ, hắn ta tự tin rằng mình sẽ không rơi vào thế yếu, nhưng hai kẻ này cùng xuất hiện ở đây, nếu ra tay cùng lúc, hắn ta chắc chắn không có phần thắng.

Hôm nay vốn định gặp lúc La Thanh Chỉ đang lạc đàn nên muốn tiến hành săn lùng và tiêu diệt La Thanh Chỉ, không ngờ Lăng Phong tới chi viện nhanh như thế.

“Hừ!”

Nghĩ đến đây, hắn “hừ” một tiếng.

“Lăng Phong, sớm muộn gì cũng có ngày tôi “thỉnh giáo” riêng mình cậu, hôm nay tạm thời đến đây thôi!”

Nói xong, hắn ta phất tay, các sát thủ còn lại của Hắc Ma Giáo đồng loạt tản ra. Chúng cũng biến thành một luồng sáng màu đen, lao vọt về phía chân trời xa.

Thấy Tân Hạo đã lùi đi, Lăng Phong mới đáp đất để nhặt kiếm, sau đó hắn nhìn về phía La Thanh Chỉ đầy quan tâm, dịu dàng hỏi: “Thanh Chỉ, cô không sao chứ?”

La Thanh Chỉ xua xua tay ôm quyền hồi lễ với Lăng Phong; “May mà có

Lăng sư huynh kịp thời chạy tới, Thanh Chỉ xin đa tạ!”

Nghe tới “Lăng sư huynh”, biểu cảm của Lăng Phong cứng lại nhưng nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường. Hắn thích tính cách thanh lãnh của La Thanh Chỉ, người con gái như thế mới khiến cậu cả Lăng Phong có cảm hứng chinh phục.

Hắn đang định nói thêm vài câu với La Thanh Chỉ thì La Thanh Chỉ đột ngột quoay người, ôm quyền, quỳ một chân xuống đất, hướng về bầu trời mà nói.

“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, Thanh Chỉ ghi nhớ đại ân mong tiền bối hiện thân cho Thanh Chỉ được gặp!”

Thời khắc ấy, mặt mũi Lăng Phong biến sắc!

“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp,

Thanh Chỉ ghi nhớ đại ân, mong tiền bối hiện thân cho Thanh Chỉ được gặp!”

La Thanh Chỉ quỳ một chân trên nền đất, người trước nay cao ngạo như cô ấy, hiếm có được lúc như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.