Cao Thủ Tu Chân

Chương 2484



Chương 2484

Trong tình huống vừa nãy, cả chín người đã không kịp làm gì vậy mà ngay sau đó bọn họ lại có thể dịch chuyển ra ngoài tấm bình phong, điều này thực chất đã vượt ra ngoài khả năng của bọn họ.

“Không phải là người của Thần ý Môn à?”

Hắc Ma Giáo Chủ khẽ khựng người và chìm vào im lặng rồi mới lạnh giọng nói.

“Phong Thiên Trận Đồ sớm đã nhận tôi làm chủ nhân, do tôi khống chế. Phàm là ở bên trong trận đồ này thì tôi có thể tự do ra vào, có thể đưa bản thân mình ra khỏi Phong Thiên Trận Đồ chỉ trong một ý niệm nên vừa rồi mới né được đòn tấn công linh hồn của cậu!”

“Giờ đây chín người chúng tôi đã ở bên ngoài Phong Thiên Trận Đồ và đang đứng cách cậu một khoảng cách rồi!”

Phong Thiên Trận Đồ là bảo pháp phân cách không gian, trong và ngoài Phong Thiên Trận Đồ là hai không gian hoàn toàn khác nhau, hai tầng khí hoàn toàn khác nhau. Nếu muốn thoát ra thì khó chẳng khác gì lên trời, ít nhất là nếu cảnh giới thấp hơn truyền thuyết thì căn bản không thể nào làm được.

Ông ta nhìn Diệp Thiên chăm chăm, đôi mắt ánh lên vẻ hối hận: “Tôi thừa nhận cậu rất mạnh nhưng đáng tiếc cậu đã lựa chọn nhầm nơi chiến đấu rồi!”

Nếu như không phải vì bọn họ đang ở trong Phong Thiên Trận Đồ thì Diệp Thiên đã có thể gi3t ch3t chín người bọn họ rồi. Chính vì có Phong Thiên Trận Đồ nên chín người kia mới có cơ hội trốn thoát.

“Vậy sao?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì chẳng hề dao động mà chỉ nhếch miệng cười khó hiểu.

“Các người cho rằng dịch chuyển ra ngoài Phong Thiên Đồ Trận thì có thể giữ được mạng sống sao?”

Hắc Ma Giáo Chủ nghe thấy Diệp Thiên hỏi thì tự tin đáp lại. “Dương nhiên rối, một khi Phong Thiên Đồ Trận được triển khai thì nó đã tạo ra một thế giới độc lập, muốn thoát khỏi nó trc khi là người kiểm soát chủ động hóa giải hoặc là tấn công bàng siức mạnh lên hơn của Phong Thiên Đề Trận thì mới được!”

“Mà sự tấn công đó ít nhất là người có cảnh giới truyền thuyết trở nên mới làm được!”

“Đúng là cậu có lực linh hồn rất mạnh, có khi đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết nhưng mà Phong Thiên Đồ Trận lại miễn nhiễm đối với sức mạnh của linh hồn. Bất luận lực linh hồn của cậu có mạnh tới đâu thì nó cũng không hề bị tổn thất gì!’

Ông ta cười với vẻ lạnh lùng: “Giờ cậu còn chẳng thoát nổi ra khỏi Phong Thiên Đồ Trận thì lẽ nào lại đòi đuổi theo bọn tôi sao?”

“Ồ?”, Diệp Thiên khẽ ngước mắt: “Ông nói rằng cái lớp vỏ này miễn nhiễm với lực linh hồn à?”

Trong lúc cậu nói chuyện thì gió dưới chân bỗng trỗi dậy, lực tinh thần bỗng bành trướng và lao tới bức bình phong trước mặt. Bức bình phong tạo thành một bức tường dày tầm nửa thước ngăn cách chín người với mấy người Diệp Thiên. Lúc này hai bên như đang ở hai thế giới khác nhau.

Đám đông nhìn thấy hành động của Diệp Thiên thì đều cảm thấy tò mò, không biết Diệp Thiên định làm gì, cả chín người của Hắc Ma Giáo Chủ đều khẽ chau mày và tỏ ra nghi ngờ.

Đúng lúc này, Diệp Thiên vươn bàn tay trắng dài ra phía trước, năm ngón tay co lại tạo thành nắm đấm

“Có thể miễn dịch với lực linh hồn, thú vị đấy, chỉ đáng tiếc lại không chống lại được nắm đấm của tôi!”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên tung nắm đấm.

“Rắc rắc!”

Cú đấm được tung ra vang lên âm thanh nặng nề trong không gian. Vô số vết nứt lan ra xung quanh bức bình phong màu đen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.