Cao Thủ Tu Chân

Chương 2509



Chương 2509

Kiệt trưởng lão đưa một tay chắp ra phía sau, hừ lạnh một tiếng: “Có thể tìm đến được nơi này mà thần không biết quỷ không hay cũng xem như cậu có bản lĩnh!”

“Chỉ là tôi không hiểu tại sao cậu có thể vào được tiểu thế giới?”

Ông ta được liệt vào hàng ngũ cao thủ hàng đầu của Huyền Môn trong tiểu thế giới nên đương nhiên ông ta biết rất rõ tình hình lúc này của Đại Thiên Cung.

Kể từ khi “Thiên Luân” của Đại Thiên Cung thức tỉnh và tuyên bố với vô số môn phái trong Huyền Môn, sau khi đơn phương mở lối thông giữa thế tục và tiểu thế giới thì đã đóng cửa Đại Thiên Cung từ lâu, không có ai tiến vào được nữa.

Bảo vật cho phép mọi người tự do ra vào tiểu thế giới cũng bị nhốt trong đó, Diệp Thiên không thể đi vào tiểu thế giới với bảo vật đó được.

“Kiệt trưởng lão, con trai tôi làm thế nào vào được đây thì liên quan gì đến ông?”

Diệp Thiên chưa kịp nói thì Thi Tú Vân đang ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng, giọng đầy tức giận.

“Tôi lại đang muốn hỏi ông, hai mươi năm trước gia tộc đã thỏa thuận với tôi, chỉ cần tôi trở lại nhà họ Thi thì sẽ không động vào người nhà của tôi ở giới thế tục!”

“Tại sao các người lại thất hứa, sai người động thủ với Thiên Nhi và Tinh Nhi chứ?”

Kiệt trưởng lão nghe vậy, hai mắt hơi co rút lại. Ông ta biết là Diệp Thiên đã nói với Thi Tú Vân chuyện trước đó Thi Vô Tự truy bắt hai anh em họ.

Ông ta biết rất rõ rằng lúc này dù có phủ nhận thế nào thì cũng vô ích nên cười lớn thành tiếng.

“Thi Tú Vân, cô thật sự tưởng rằng đồng ý quay trở lại nhà họ Thi thì có thể xóa bỏ được tất cả tội nghiệt của mình hay sao?”

“Cô là Thánh nữ của nhà họ Thi, vốn gánh vác trọng trách giúp nhà họ Thi hưng vượng, cô thậm chí còn có cơ hội cạnh tranh với ba gia tộc mạnh khác của Tứ Tượng Tông, nhắm đến chức môn chủ của Tứ Tượng Tông, nhà họ Thi đã dồn biết bao nhiêu tâm sức cho cô, nhưng kết quả thì sao?”

“Chẳng những cô không cầu tiến, tự mình sa ngã, kết duyên với kẻ phàm tục hèn hạ, lại còn sinh ra hai thằng nghịch tử, làm cho huyết mạch của mình hao mòn đến cùng tận, thiên phú bị tổn hao mất ba phần. Bao nhiêu tội lỗi như vậy đương nhiên phải có người đứng ra gánh vác rồi!”

“Hai tên nghiệt chủng của cô chính là người phải gánh chịu trách nhiệm, đương nhiên chúng tôi phải bắt bọn chúng về nhà họ Thi để nhận hình phạt thích đáng, thậm chí là rút huyết mạch thuộc về nhà họ Thi trong cơ thể của chúng ra”.

Mỗi lời Kiệt trưởng lão nói đều như nhát búa nặng nề giáng thẳng vào trái tim của Thi Tú Vân. Bàn tay ngọc ngà của bà nắm chặt đến mức chảy cả máu.

Bà thực sự không ngờ rằng mình đã hạ quyết tâm rời bỏ gia đình, tự nguyện quay về nhà họ Thi, thỏa hiệp với nhiều yêu cầu của nhà họ Thi, nhưng cuối cùng vẫn không đổi lại được sự bình an cho gia đình của mình. Bà than thở rằng mình thực sự đã quá ngây thơ, mắc bẫy của những lão già ngoan cố này của nhà họ Thi.

“Tôi đã từng nói, người thân của tôi chính là điểm giới hạn của tôi, ai dám động vào họ thì tất cả mọi thứ của tôi ở nhà họ Thi đều lập tức dừng lại hết!”

“Từ hôm nay trở đi, tôi không liên quan gì đến nhà họ Thi nữa. Nếu ông đã muốn động vào con trai tôi vậy thì tính cả tôi vào trong đó nữa đi!”

“Tôi biết rằng tôi không phải là đối thủ của nhà họ Thi, nhưng tôi sẽ không bao giờ để các người được như ý nguyện!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.