Cao Thủ Tu Chân

Chương 2522



Chương 2522

Tiếp đó, bảy luồng chân lực phóng thẳng lên trời, thẳng lên Cửu Tiêu, từng áng mây trên bầu trời đều biến thành hư vô.

“Bảy vị cảnh giới truyền thuyết?”

Diệp Thiên ngay cả mắt cũng không buồn ngước nhìn, mà chỉ khẽ cười thành tiếng.

Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi vốn có chín vị thống lĩnh, Thi Vô Tự bị Diệp Thiên giết chết ở giới thế tục kia chính là bị thống lĩnh thứ chín của nhà họ Thi.

Thi Vô Tự là thống lĩnh mới thăng cấp của nhà họ Thi, mặc dù tu vi vượt qua hoàng cấp nhưng chưa từng đạt đến cảnh giới truyền thuyết, nên chỉ có thể trở thành người yếu kém nhất, xem như miễn cưỡng góp đủ người, mà tám người còn lại lại là cảnh giới truyền thuyết hàng thật giá thật, xếp hạng càng cao thì thực lực càng mạnh.

Trong bảy người ra tay, thống lĩnh thứ tám yếu nhất thì tu vi cũng đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết hoàng cấp, mà Nhị thống lĩnh mạnh nhất lại là cảnh giới truyền thuyết nhân cấp.

Bảy người liên thủ, cũng tương đương với bảy vị cảnh giới truyền thuyết ra tay cùng lúc, hơn nữa bọn họ nắm giữ Chấp Pháp Đường đã nhiều năm, gần như là tâm ý tương thông, khả năng hợp tác tấn công tinh chuẩn, sức mạnh bảy người liên thủ bùng nổ, chắc chắn là trên cả cảnh giới truyền thuyết nhân cấp.

Nhìn thấy bảy người ra tay, các đệ tử môn nhân nhà họ Thi đều thở phào một hơi, theo bọn họ thấy, có bảy người này ra tay thì kẻ cuồng ngạo Diệp Thiên đến từ giới thế tục này chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt.

“Ầm!”

Âm thanh phá không vang lên, bỗng nhiên vọng ra xung quanh, chỉ nhìn thấy Bát thống lĩnh chân bước lướt ngang qua, thoáng chốc đã xuất hiện phía sau Diệp Thiên, đánh ra một chưởng.

Ngay khi đẩy bàn tay ra thì một ấn kết bàn tay mờ ẩn xuất hiện phía trước, lấp lánh ánh sáng thần bí, bay nhanh xoay tròn thành một chữ “vạn”, lập tức bay về sau lưng Diệp Thiên.

“Đó là tuyệt kỹ thành danh của Bát thống lĩnh, Vạn Pháp Ấn!”

Một vài đệ tử tinh mắt đã nhận ra kỹ pháp chiến đấu truyền kỳ này của nhà họ Thi.

“Ầm!” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Quang ấn đã đến sau lưng Diệp Thiên, ánh mắt Bát thống lĩnh ẩn hiện sát ý, hắn vốn nghĩ rằng một đòn này có thể diễn ra thuận lợi.

Nhưng ngay lúc này, một bàn tay thon dài đột nhiên vươn ra.

Trên bàn tay, không hề có chút chân lực dao động, chỉ đơn thuần là bàn tay xác thỉ, nhưng lại dùng cách thức đơn giản nhất, xuyên qua giữa quang ấn.

Quang ấn này cũng đủ để dời núi lấp biển lại giống như một miếng đậu phụ, lập tức bị tách đôi, sau đó trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Bát thống lĩnh, khảm vào trong ngực sau đó lại xuyên qua lưng.

Mà ở giữa năm ngón tay thon dài ấy, lại đang nắm lấy trái tim đang run rẩy của hắn.

“Mẹ!”

Diệp Thiên quay đầu, cười nhạt với Thi Vân Tú!

“Hôm nay thủ đoạn của con đã có chút tanh hôi vì mùi máu, mong mẹ đừng giận, bởi vì hôm nay, con tuyệt đối sẽ không nương tay”. Ngay sau khi cậu dứt lời, năm ngón tay cũng siết chặt lại, bóp nát trái tim kia.

Bát thống lĩnh ngay cả tiếng k3u rên cũng chưa kịp bật ra, thần quang lập tức ảm đạm, thần hồn cũng bị vỡ nát dưới sức mạnh tinh thần cuồn cuộn của Diệp Thiên.

“Suỵt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.