Cao Thủ Tu Chân

Chương 2532



Chương 2532

“Khoác thêm cái mai rùa này cũng chỉ khiến ông mạnh hơn một chút, có gì mà kiêu ngạo chứ?”

“Ông nghĩ rằng, thứ này có thể ngăn tôi sao?”

Cậu vừa dứt lời, dáng vẻ vẫn như trước, tiến lên một bước.

Bạo bộ! Ầm!

Cả mặt đất lại nổ vang, Diệp Thiên đã biến mất, chỉ để lại một vết lõm khí dài ở trên không trung.

Lần này, Diệp Thiên không dùng vai, mà dùng một quyền để đánh ra.

Một quyền đơn giản này lại khiến đồng tử của Thi Đoạn Uyên co rút lại, hắn chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình bị một sức mạnh xé rách một cách thô bạo, mặt đất dưới chân cũng từng tấc từng tấc vỡ ra, như sắp sụp đổ.

Trước khi một quyền này đến, một khí tức hủy diệt tất cả đã thổi về trước mặt hắn.

“Hừ!”

Mặc dù một bước chân này của Diệp Thiên rất nhanh, nhưng sau khi hắn thi triển Hắc Ma Pháp Tượng đã có thể gắng gượng theo kip tốc độ này. khi Diệp Thiên tung ra quyền này, kiếm Từ Hình trong tay hắn đā chặn trưước ngực, may mắn chặn đreợc cú đấm của Diệp Thiên. Hắc khi trên kiếm Từ Hình phun trào, mang theo một tầng sáng giống như một kết giới.

“Keng!”

Diệp Thiên không quan tâm, đã tung quyền đấm trúng thân kiếm của kiếm Tử Hình.

“Phụt!”

Thi Đoạn Uyên rùng mình, vẻ mặt thay đổi, phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung.

Cả người hắn bay lên, thân thể đập vào phế tích trên mặt đất, sượt dài trên mặt đất cả trăm thước, kiếm Tử Hình sớm đã bay ra khỏi lòng bàn tay.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ, khi Diệp Thiên tung quyền, giáp trụ được bao bọc bởi từng sợi hắc khí đã tan rã trong nháy mắt.

“Khục!”

Thi Đoạn Uyên đập vào đống phế tích, chật vật đứng dậy, khóe miệng của hắn chảy máu, cả người bị cảm giác âm u bao phủ , trên ngực trũng xuống xuất hiện một hình quyền ấn, nếu cách xa một chút nữa có thể đấm vào trái tim của hắn, đúng thật là khiến mọi người ngạc nhiên.

Hắn ho ra một ngụm máu, trong lòng vẫn cảm thấy không thể tin được, hắn quan đầu nhìn về phía bên cạnh mình, kiếm Tử Hình cứ vậy mà lẳng lặng nằm trên mặt đất, mà trên thân kiếm của thanh kiếm này cũng có thấy rõ vết quyền ấn lõm xuống.

“Sao… có thể được?”

Mắt của hắn rung lên, kiếm Tử Hình này được tạo ra từ thiên thạch vũ trụ, một loại kim loại không thuộc về Trái Đất, dù là độ cứng hay uy lực cũng hơn hẳn những vũ khí làm từ vật liệu bản địa của Trái Đất, dù có được nung dữ dội bởi lửa cũng khó có thể thay đổi hình dạng của nó. Năm đó tổ tiên nhà họ Thi tạo ra kiếm Tử Hình cũng dùng Huyền hỏa bên ngoài Trái Đất để tinh luyện trăm ngày trăm đêm, mới có thể rèn đúc nó thành hình.

Vậy mà Diệp Thiên lại đấm một quyền khắc hẳn cả dấu vào trong kiếm, hơn nữa lực quyền còn xuyên qua kiếm Tử Hình, phá vỡ pháp tượng của hắn, gần như gi3t ch3t hắn. Đây… là loại sức mạnh gì?

Khi hắn còn đang kinh hãi, một tiếng vỡ vụn vang lên, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, đã thấy Diệp Thiên đứng trên đỉnh đầu mình, ánh mắt lạnh lùng của cậu đang nhìn chằm chằm hắn.

“Nếu như đây là sức mạnh của ông, vậy thì dừng ở đây được rồi!”

Cậu nói xong, nhẹ nhàng giơ tay, lại tung ra một nắm đấm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.