Cao Thủ Tu Chân

Chương 2575



Chương 2575

Cô ấy suy nghĩ một lúc, không kìm được hỏi: “Có phải tôi đã gặp anh ở đâu đó, tên anh là gì?”.

Thiếu nữ đột nhiên hỏi khiến Diệp Thiên cảm thấy kì lạ, cậu cười thành tiếng, lắc đầu nói: “Cô nhóc, cô lầm rồi, tôi chưa gặp cô bao giờ”.

“Tôi họ Diệp”.

“Họ Diệp?”, Tiểu Hề nghe vậy, ngươi mắt lập tức co lại.

“Anh là Diệp Thiên sao?”.

Cô ấy mở to mắt, tỏ ra không tin nổi.

Trong phòng cô chủ có đặt một bức tranh chân dung, đó là bức tranh mà cô chủ đã tốn nhiều ngày đêm, cẩn thận vẽ từng nét bút, ngày nào cũng bảo cô ấy sửa sang cẩn thận, cho nên cô ấy nhớ rất kĩ.

Người trong bức tranh đó chính là người con trai ở giới thế tục mà cô chủ ngày đêm mong nhớ, người đó cũng họ Diệp.

Lúc này, gương mặt của Diệp Thiên trùng khớp hoàn toàn với bức chân dung ấy.

“Hả?”.

Nghe thiếu nữ nói ra tên mình, Diệp Thiên cũng cảm thấy hơi nghi hoặc: “Sao cô biết tên tôi?”.

Thiếu nữ nghe được câu trả lời của Diệp Thiên, gương mặt chấn động, ánh mắt hầu như đông cứng, không kìm được kinh ngạc kêu lên.

“Cô chủ nói không sai, anh thật sự tìm đến đây rồi!”.

Cảnh trước mắt khiến cho bốn đệ tử Tam Nhất Môn đều sững sờ.

“Cô chủ đã nói đúng, anh tìm đến đây thật”.

Khuôn mặt của Tiểu Hề tràn đầy vẻ kinh ngạc, nhìn Diệp Thiên một hồi lâu vẫn chưa tĩnh táo lại.

Nửa tháng trước, cô ấy được cô chủ ủy thác đưa thư đến nhà họ Diệp, mặc dù cô ấy đã hoàn thành việc mà cô chủ giao phó nhưng thái độ lại xem thường nhà họ Diệp.

Trong lòng cô ấy, một tên người phàm ở giới thế tục nhỏ bé, nếu không nhờ chí bảo của tiểu thế giới hỗ trợ, cậu sẽ không bao giờ bước vào tiểu thế giới được.

Nhưng cô chủ lại nói với cô ấy chắc như đinh đóng cột rằng, Diệp Thiên sẽ tới, khi đó, mặc dù không phản bác,

nhưng lại không hề đồng tình, cô ấy không hiểu, tại sao cô chủ lại tin tưởng một tên người phàm ở giới thế tục đến thế?

Trong tiểu thế giới, có nhiều thiên kiêu thế kiệt, ái mộ cô chủ như vậy, vô số người theo đuổi, nhưng cô chủ lại để ý một tên người phàm ở giới thế tục, mà còn vì vậy, không đồng ý lấy Thiếu môn chủ của Thần Ý Môn, cô ấy thật sự không thể hiếu được.

Mà bây giờ, người khiến cho cô chủ ngày nhớ đêm mong kia lại sống sờ sờ đứng trước mặt, khiến cho Tiểu Hề cảm thấy vô cùng không chân thực.

“Tiểu Hề, cô biết cậu ta sao?”

Bốn vị đệ tử của Tam Nhất Môn đứng đằng sau đến bây giờ mới tỉnh táo lại, vô cùng nghi ngờ nhìn về phía Tiểu Hề.

Tiểu Hề không trả lời, chỉ nhìn Diệp Thiên không hề chớp mắt: “Anh… đến tìm cô chủ sao?”

Diệp Thiên liếc nhìn Tiếu Hề, cuối cùng cũng hiểu ra, cười nhẹ: “Cô chủ mà cô nói là Yến Khinh Vũ đúng không?”

“Nếu đã vậy thì cũng tiết kiệm thời gian của tôi, cô đưa tôi đi gặp cô ấy được không?”

Vốn dĩ cậu định xông thẳng vào, nhưng vào như vậy chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh rất lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.