Cao Thủ Tu Chân

Chương 2602



Chương 2602

Diệp Thiên nhìn cô một cái rồi giang hai tay ra, đúng là cậu hứa sẽ không nói, nhưng ngay khi đến trước cửa sảnh hội nghị nhìn thấy Cao Hách, Diệp Thiên liền nhận ra vụ này không thể nào giải quyết được bằng thương lượng.

Người này vô cùng kiêu ngạo, lại có môn phái siêu cấp chống lưng, cho dù là xuất thân hay thực lực thì đều thuộc hàng top, làm sao có thể chấp nhận để vị hôn thê của mình bị người khác “cướp mất” giữa đường được chứ?

Chỉ có thẳng thắn mới có thể giải quyết được chuyện này mà không tốn quá nhiều thời gian.

Ngay lúc này, cả đại sảnh bỗng chìm vào im lặng, cho dù là người của Thần Ý Môn hay Yến Băng Lăng của Tam Nhất Môn đều không thể ngờ tới được cảnh tượng như vậy.

Không phải thương lượng, mà là thông báo, câu nói này của Diệp Thiên quá mức thẳng thắn, cũng quá bá đạo.

Ngay khi Diệp Thiên bước chân vào sảnh hội nghị, ánh mắt Cao Hách lập tức đanh lại nhìn về phía cậu, đồng thời phóng ra sức mạnh tinh thần truyền theo mặt đất đế xem xét không gian xung quanh Diệp Thiên, hắn muốn biết rốt cuộc Diệp Thiên là ai mà lại dám nói năng như vậy với mình.

Trong cả Huyền Môn này, có được mấy người dám vô lễ với Cao Hách hắn chú?

Sau khi dùng sức mạnh tinh thần thăm dò Diệp Thiên xong, Cao Hách liền cười chế nhạo.

“Hừ!”

“Cậu là ai, tiếng tăm không lớn, nhưng khấu khí lại rất lớn nhỉ?”

“Tôi là người có hôn ước với Yến Khinh Vũ trước, cậu muốn xen vào tôi đã không nói rồi, lại còn ăn nói ngông cuồng như thế, tôi thật sự rất muốn biết là cậu dựa vào cái gì?”

Lúc này đây Cao Hách không hề có chút khí chất cao quý nào, ngược lại, cả ánh mắt và giọng nói đều lạnh như băng, như thể hắn sắp biến thành một con ác thú tới nơi vậy, cả cơ thể đều toát ra khí tức nguy hiểm.

Đây mới chính là bộ mặt thật của thiếu môn chủ Thần Ý Môn! Lúc nãy Cao Hách đã thấy tất cả cử chỉ nhỏ của Yến Khinh Vũ dành cho Diệp Thiên, trước mặt nhiều người như vậy mà vị hôn thê của mình lại thân mật với tên đàn ông xa lạ khác, nó còn đáng giận và nhục nhã hơn cả việc bị cắm sừng.

Nếu không phải lúc này đang có rất nhiều trưởng lão của Tam Nhất Môn ở đây, thì hắn sớm đã cho Diệp Thiên một trận rồi.

Diệp Thiên điềm tĩnh nhìn quét qua Cao Hách, ánh mắt có xen chút xem thường.

Diệp Thiên sớm đỗ nhận ra được Cao Hách dùng sức mạnh tinh thần để do thám năng lực của mình, sức mạnh tinh thần lúc nãy Cao Hách phóng ra cùng lắm chỉ đạt đến cảnh giới phá nguyên mà thôi, tu vi như vậy còn không đáng để Diệp Thiên nhìn nữa là.

“Dựa vào cói gì sao?”

Diệp Thiên chắp tay cười nhẹ.

“Dựa vào việc tôi mạnh hơn anh!!”

Câu nói này thẳng thắn đến mức không chừa lại chút thể diện nào các Cao Hách.

Yến Băng Lăng và những người khác cũng không quá kinh ngạc khi nghe Diệp Thiên nói, bọn họ biết rất rõ khoảng cách giữa Cao Hách và Diệp Thiên nhưng người của Thần Ý Môn lại không biết được chuyện này.

Nghe Diệp Thiên nói xong, Cao Hách còn chưa kịp lên tiếng thì người phụ nữ quyến rũ bên cạnh hắn đã lập tức đứng dậy, tức giận mắng Diệp Thiên: “Một tên kiêu ngạo như cậu mà cũng dám so với Cao sư huynh ư?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.