Cao Thủ Tu Chân

Chương 2607



Chương 2607

“Ồ?”

Nghe vậy, Diệp Thiên liền nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên thành hình vòng cung.

“Tôi bảo đảm luôn với các người, nếu hôm nay các người không chịu lên tiếng công khai ở đây, vậy thì cũng không có ai được bước chân xuống núi!”

“Nếu như ông đã tự tin như vậy thì cho tôi xem thử rốt cuộc ông có tuyệt chiêu nào đi!”

Lời của Diệp Thiên khiến cho ánh mắt của người đàn ông trung niên chợt nheo lại, ông ta biết Diệp Thiên đương nhiên sẽ không đổi ý.

“Tốt, rất tốt!”

Ông ta trầm ngâm một lúc, một giây sau, dường như ông ta đã phải đưa ra một quyết định khó khăn nào đó, giống như một liệt sĩ nhìn thấy cái chết vậy, “bi tráng” đứng dậy.

Ông ta giơ hai tay l3n đỉnh đầu, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị, bỗng một tiếng quát lớn truyền đến.

“Lý Minh Quyền bất hiếu, cung thỉnh sư tổ nhập thân!”

Ông ta vừa dứt lời, sức mạnh tinh thần vốn đang yếu ngay lập tức bùng phát trở lại nơi thần phủ, một chùm ánh sáng tím nhạt xuyên thẳng qua bầu trời từ đỉnh đầu của ông ta!

“Grahhhh!”

Trong sảnh hội nghị vang lên một tiếng gầm nhẹ, làm rung chuyển xung quanh, sức mạnh tinh thần của người đàn ông trung niên vốn đã sụp đổ, nhưng lúc này lại đang phun trào từ đỉnh đầu ông ta, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ gần như quét sạch mọi thứ, giống hệt một con thú hoang xuất chuồng, mang theo tiếng gầm rú man rợ.

Khí tức của người đàn ông trung niên càng trở nên mạnh mẽ hơn, luồng khí tức này lập tức khiến cho tất cả các trưởng lão và tiền bối của Tam Nhất Môn phải giật mình, nhưng ánh mắt Yến Băng Lăng lại hơi nheo lại, nghiêm nghị nói.

“Đây là tuyệt kỹ sức mạnh tinh thần độc nhất vô nhị của Thần Ý Môn, Xuất Linh?”

Bà ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên, mắt hơi nheo lại, lúc này Yến Băng Lăng mới hiểu ra được tại sao người đàn ông trung niên đó lại khiến cho mình có cảm giác nguy hiểm như vậy.

Bởi vì người này chính là một trong số rất ít “nhà ngoại cảm” của Thần Ý môn: “Hả?”

Cảm nhận được khí tức đang càng lúc càng dâng trào của đối phương, Diệp Thiên liền cảm thấy có chút thú vị, sau đó ngẩng đầu lên nhìn.

“Tôi vừa bước chân vào sảnh hội nghị thì đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khác thường đang ẩn nấp trong thần phủ của ông, nhưng thứ sức

mạnh này hình như không thuộc về ông thì phải!”

“Thì ra đây là chiêu cuối của ông!”

Ông ta nói xong liền lắc đầu, có hơi thất vọng.

“Hừ!”

Lúc này xung quanh Lý Minh Quyền đột nhiên xuất hiện những gợn sức mạnh tinh thần tràn ngập khắp cơ thể, tạo thành một làn khói đen giống như thực chất quẩn quanh người.

Ông ta ngước mắt lên nhìn Diệp Thiên, con ngươi không còn là màu đen nữa mà đã chuyển sang xám trắng, hết sức vô hồn, giống như đang bị thứ gì đó điều khiển vậy.

“Đây chính là chiêu thức cuối cùng của đệ tử trong Thần Ý Môn, tôi đã mời sư tổ nhập thân, chỉ vì đế giao đấu với cậu!”

“Nếu muốn trấn áp Thần Ý Môn của tôi, vậy hãy nhìn toàn bộ Huyền Môn đi, ngoại trừ Đại Thiên Cung ra thì không có bất cứ ai hay môn phái nào có đủ tư cách làm việc đó, còn cậu là cái thá gì chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.