Cao Thủ Tu Chân

Chương 2644



Chương 2644

‘Hả?”.

Diệp Thiên nghiêm mặt, trong mắt cũng có vẻ hơi ngạc nhiên.

Tu vi sức mạnh tinh thần của Cao Chấn Tùng chắc chắn mạnh hơn ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn trước kia rất nhiều, chỉ riêng một chiêu Thần Niệm Hóa Đao đã chém tan quyền kình mà cậu đánh ra một cách dê dàng. Đây cũng

là người tu luyện sức mạnh tinh thần mạnh nhất mà cậu gặp được từ giới thế tục đến tiếu thế giới, không ai sánh bằng.

“Hừ!”.

Lưỡi nhọn màu đỏ xé đôi một quyền sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, đã chém đến trước mặt cậu. Nhưng cậu không hề né tránh, ngược lại nhếch miệng cười, ý chí chiến đấu trong mắt tràn dâng.

“Lưỡi kiếm dung nguyên!”.

Cậu khẽ giọng lẩm bẩm, gió dưới chân dao động, lưỡi dao ánh sáng nhỏ bé màu lam nhạt phóng ra từ giữa mi mày cậu, giống như một tia laser cỡ nhỏ xuyên thẳng vào chính giữa lưỡi đao gió khổng lồ kia, đâm vào nơi phòng ngự yếu nhất của nó.

“Soạt!”.

Hai lưỡi dao ánh sáng một lớn một bé giao nhau trên không trung, nhưng lại không có dấu vết va chạm sức mạnh nào. Mọi người chăm chú nhìn lại, chỉ thấy lưỡi dao ánh sáng màu xanh lam do Diệp Thiên tung ra đã chém nát lưỡi đao khí màu đỏ, xẻ đôi nó ra từ bên trong, phá tan toàn bộ sức mạnh.

“Cái gì?”.

Cao Chẫn Tùng cũng không ngờ đến biến cố này, chỉ thấy trước mắt lóe

sáng. Bởi vì sức mạnh tinh thần của ông ta rất mạnh, cảm trí nhạy bén, do đó trong lúc nghìn cân treo sơi tóc, ông ta đã dùng sức mạnh tinh thần di chuyển cực nhanh, vất vả tránh xa nửa thước, nhưng chỉ nữa thước đỡ giúp ông thoát khỏi Qủy Môn Quan.

Ông ta chỉ cảm thấy cánh tay trái của mình lành lạnh, ống tay áo đứt ngang vai, một dòng máu chảy xuống dọc theo cánh tay ông ta.

Nhiều tu sĩ đứng xem chiến đều cảm

thấy rét run, cao thủ của Thần Ý Môn thì không ai tin nổi. Nơi vai Cao Chấn Tùng có một vết thương ghê rợn, sâu tới tận xương, máu chảy ròng ròng.

Cao Chấn Tùng đứng sững tại chỗ, cảm thấy không tin được.

Nếu không phải lúc nãy ông ta quyết đoán di chuyển sang bên cạnh, e rằng bây giờ ông ta không chỉ bị thương ở bên vai, mà sợ là cả cánh tay cũng không còn.

Ông ta không thể tưởng tượng, một người phàm xuất thân từ giới thế tục lại có sức mạnh tinh thần khủng khiếp đến vậy. Mặc dù lưỡi dao khí màu xanh lam to cỡ bàn tay có diện tích không lớn, nhưng tốc độ và lực xuyên thấu lại hiếm thấy trên đời, ngay cả ông ta cũng không thể không thán phục.

Sau cơn bàng hoàng ngắn ngủi, ông ta đột nhiên phản ứng lại. Lưỡi dao ánh sáng màu xanh lam dừng ở trước mặt ông ta mấy chục trượng, treo lơ lửng trên không, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động tấn công.

Lúc này, ông ta cũng không quan tâm đến mặt mũi và uy nghiêm của môn chủ một môn phái nữa, lập tức lùi về sau ba bước, ánh mắt nhìn sang ba vị môn chủ còn lại.

“Ba vị môn chủ, các người cũng thấy tu vi của thằng nhóc này rồi đấy, quả thật vượt ngoài sức tưởng tượng. Nếu một mình tôi đối phó với cậu ta thì e rằng rất khó khăn, chi bằng các ông cùng ra tay, trấn áp rồi giết chết cậu ta!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.