Cao Thủ Tu Chân

Chương 2676



Chương 2676

Vẻ mặt Diệp Thiên vô cảm, ánh mắt lướt qua mọi người, sau đó cậu quay đầu, nhìn liên quân ba tông Thần Ý Môn, Lưu Vân Tông, Long Tượng Tông.

“Lúc trước các người muốn tìm tôi chấm dứt mọi ân oán, bây giờ có thể tiếp tục rồi!”

Lạc Vô Cực, Cao Chấn Tùng nghe vậy, lập tức cười khổ, những người còn lại của ba tông, ai ai cũng lo sợ trong lòng, suýt chút đã không đứng vững.

Qua một lúc im lặng ngắn ngủi, hai tông chủ Lạc Vô Cực và Cao Chấn Tùng đột nhiên đưa tay ôm quyền, khom người bái lạy Diệp Thiên.

“Từ nay về sau, chúng tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của Diệp thượng tiên!”

Bọn họ bái lạy, đồng nghĩa toàn bộ ba tông đều quy phục Diệp Thiên, thề sống trung thành.

Các tu sĩ cao thủ tiếu thế giới còn lại quan sát trận chiến, cũng đều cúi đầu bái lạy, tiếng gầm như sóng trào, vang vọng khắp núi Tứ Tượng.

“Tuân theo lệnh Diệp thượng tiên!”

Hôm nay, cựu vương tiểu thế giới bại trận, tân vương đăng cơ!

Tứ Tượng Tông hôm nay đã định sẽ không yên tĩnh, không chỉ là hôm nay, mà liên tục mấy ngày, trong ngoài núi Tứ Tượng đèn đuốc sáng trưng, tư trên xuống dưới đều hoan hỉ vui mừng.

Vô số thế lực của Huyền Môn, lần lượt tiến đến núi Tứ Tượng làm lễ, thực lực khá mạnh thì miễn cưỡng có thể đăng đường nhập thất, có thể gặp mặt nói chuyện với tầng lớp cấp cao của Tứ Tượng Tông, mà thực lực yếu thì ngay cả tư cách vào cửa cũng không có, chỉ đành ở trước núi tặng một phần quà rồi căm giận quay về.

Toàn bộ đệ tử môn nhân của Tứ Tượng Tông đều đứng thẳng người, những người đứng đầu các tông môn lớn ngày thường vẫn luôn kiêu ngạo kia, bây giờ nhìn thấy đệ tử trông coi núi bình thường nhất cũng đều khách khí, gương mặt tươi cười, khiến các đệ tử môn nhân Tứ Tượng Môn đều nở mày nở mặt.

Đây là lần huy hoàng nhất kể từ khi Tứ Tượng Tông thành lập đến nay! Tất cả mọi chuyện, toàn bộ đều vì Tứ Tượng Môn bọn họ xuất hiện một nhân vật duy nhất trong lịch sử, mà người này hiện tại đã trở thành đế vương của tiểu thế giới, kiểm soát bốn phương, thúc đẩy mọi thứ.

Diệp Lăng Thiên! Cái tên này, một ngày trước vẫn là đối tượng mà ai ai trong tiểu thế giới cũng hô gào đòi đánh đòi giết, nhưng một ngày sau, bất kỳ ai nhắc đến cái tên này, cũng im như thóc, ngoài sự run sợ thì cũng là kính trọng!

Chém chết cảnh giới sử thi như giết gà, một kiếm đã giết Thiên Luân thành tro bột, chỉ hai chuyện này đã khiến cả tiểu thế giới kinh sợ, danh xưng Diệp thượng tiên, hoàn toàn trấn áp các thế lực lớn nhỏ khắp nơi ở tiếu thế giới, một người độc bá! Tứ Tượng Tông cũng vì quan hệ với Diệp Thiên mà thoáng chốc đã thăng cấp thành tông môn đứng đầu tiểu thế giới, người người khắp các nơi đến bái viếng, tặng quà lấy lòng không ngớt, đều tranh giành muốn chiếm được thiện cảm trong lòng Diệp Thiên, trong đó lại càng không ít thần nữ tuyệt sắc của Mật Giáo dốc lòng đi3m trang, chỉ muốn đến Tứ Tượng Tông nhìn thấy diện mạo của Diệp Thiên, ngóng trông có thể được Diệp Thiên coi trọng, trở thành đạo lữ song tu cùng Diệp Thiên, cầu chúc bản thân du ngoạn đại đạo.

Nhưng cho dù là thần nữ tuyệt sắc, hay các tu sĩ cao thủ đến từ khắp nơi bái phỏng, thì toàn bộ cũng chưa từng gặp Diệp Thiên, đều bị Bạch Viêm Minh và Thi Tú Vân chặn lại quay về, chỉ có thể tiếc nuối mà thôi.

Diệp Thiên lau miệng, đột nhiên nghiêm túc.

“Cô cảm thấy, Thiên Luân thật sự chết rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.