Cao Thủ Tu Chân

Chương 2692



Chương 2692

Ngón tay ông ta gõ nhẹ lên tay ghế, trong mắt chợt hiện lên một tia sắc bén, ấn chứa tham vọng tột cùng.

“Ba ngày nữa thôi tôi sẽ hoàn toàn khống chế được cơ thể rồng, hồi phục sức mạnh đỉnh cao, xoá bỏ những ảnh hưởng còn sót lại, đến lúc đó, cho dù có là quốc gia lớn trên thế giới hay vũ khí hạt nhân thì cũng sẽ không dám làm gì Long Trì chúng ta!”

“Đến lúc đó, chúng ta sẽ thách đấu với nhóm ‘người nguyên thuỷ’ của Hy Lạp cố cùng với hai con quái vật già cỗi chuyên hút máu kia!”

“Bạch Phá Thiên tôi thành lập liên minh, làm sao chỉ có thể đứng ba được?”

“Tôi muốn trở thành hạng nhất ‘Long Tri’, trở thành kẻ mạnh nhất trên trái đất!”

“Cho dù là Đại Thiên Cung của tiểu thế giới cũng vẫn phải xem mặt Long Trì mà sống!”

Long Đoạn Tung nhìn đồng minh của mình nói năng ngạo mạn, không hề có ý chen vào, nhưng trong lòng có chút không đồng ý với Bạch Phá Nguyên.

ông ta biết Bạch Phá Thiên chính là một con xà giao ngủ say gần năm trăm năm trước khi hoá thành giao long, cho dù là cơ thể hay pháp lực đều vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn có thể vượt qua cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.

Nhưng dù là Liên minh Thần Hy Lạp hay Huyết Lang Đồ Đằng thì đều tồn tại những sức mạnh tiềm tàng vô cùng mạnh mẽ, còn việc Long Trì chỉ mới đứng vững mà đòi đối đầu với bọn họ trong thời gian ngắn là điều không thể.

Còn Đại Thiên Cung lại là bá chủ thực sự của tiểu thế giới, một Thiên Luân đã làm cho sáu tông Huyền Môn phải khiếp sợ hơn tám trăm năm qua, nếu như thật sự muốn khiến cho Đại Thiên Cung thần phục thì quả thật Bạch Phá Thiên này có dã tâm quá lớn.

Nhưng thay vì dội gáo nước lạnh vào ông ta, Long Đoạn Tung lại cười nói: “Lão Bạch đúng là chí lớn, Long Đoạn Tung tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp ông trở thành vua của trái đất!”

Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Long Đoạn Tung lại thầm phỉ báng: “Con rồng già ngu ngốc, ông chẳng qua chỉ là bàn đạp cho nhà họ Long tôi lấy lại ving quang mà thôi, đợi đến khi tôi tu luyện bí pháp của nhà họ Long đạt đến đỉnh cao, thì cũng là lúc ông sẽ phải chết!”

Bạch Phá Thiên vốn là thần thú, tuy đã biến thành hình người, nhưng đương nhiên mưu kế hay tài trí đều không thể so với Long Đoạn Tung được, ông ta không hề biết Long Đoạn Tung đang nghĩ gì, ngược lại còn đang cho rằng Long Đoạn Tuân sẽ giúp mình đạt được đỉnh cao, vậy nên Bạch Phá Thiên mới luôn tỏ ra tự đắc.

ông ta nhìn sang Long Đoạn Tung, nghiêm nghị nói: “Tai mắt của ông ở tiếu thế giới mấy ngày qua có tin tức gì không?”

“Đại Thiên Cung và Thiên Luân đã có động tĩnh gì chưa?”

Long Đoạn Tung nghe xong, trầm ngâm một hồi, sau đó có chút bối rối: “Lão Bạch, sợ là tôi sẽ không thể trả lời một cách chính xác cho ông được!”

“Từ khi Long Trì được thành lập, tôi đã tập hợp hết những sức mạnh tinh nhuệ về đây, tai mắt ở tiếu thế giới chỉ còn lại những kẻ tầm thường ở vòng ngoài mà thôi, bọn họ thường hành động ở Ngoại Môn, cho nên không thể nào do thám được tin tức của Nội Môn hay Huyền Môn được!”

Vì ngọc bài linh hồn của Diệp Thiên đã bị phá vỡ, cho nên Long Đoạn Tung mới gọi tất cả các thành viên chủ lực của nhà họ Long về, chỉ để lại một số nhân vật ngoài lề ở Ngoại Môn của tiểu thế giới để thu thập tình báo vặt, nhưng thông tin bọn họ lấy được cũng vô cùng hạn chế, căn bản không thể có được thông tin cốt lõi của Huyền Môn và Nội Môn, đương nhiên cũng không thể biết được hành tung của Diệp Thiên.

“Vậy sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.