Cao Thủ Tu Chân

Chương 2695



Chương 2695

“Diệp Lăng Thiên, cậu cũng có chút bản lĩnh vì đã có thể trở về được từ tiểu thế giới đấy, nếu biết điều thì mau điều dưỡng cơ thể cho tốt, đợi sau khi bình phục, tôi sẽ cho cậu ngồi vào chiếc ghế thứ ba của Long Trì!”

“Nhưng nếu cậu còn ngoan cố vẫn muốn thanh toán nợ nần với tôi, vậy thì sống chết sẽ do cậu tự quyết đấy nhé!”

Ông ta vừa nói vừa lùi lại nửa bước, còn Bạch Phá Thiên lại tiến tới, đứng đối mặt với thân ảnh của Diệp Thiên.

Diệp Thiên đảo mắt qua, nhìn vào Bạch Phá Thiên, trên mặt không chút dao động.

“Ồng là đồng minh mới mà Long Đoạn Tung tìm đây đúng không?”

Bạch Phá Thiên cũng nhìn một lượt Diệp Thiên, sau đó nói: “Kẻ mạnh số một thế giới Diệp Lăng Thiên, quả nhiên không phải hư danh, có thể dùng sức mạnh tinh thần để phân thân, chỉ việc ẩn thân trên giấy là đã có thể xếp vào top cao thủ trên thế giới rồi!”

Long Đoạn Tung không chút biểu cảm, ngay từ lúc thân ảnh của Diệp Thiên xuất hiện, ông ta đã nhận ra đây chỉ là một vệt thần hồn của Diệp Thiên mà thôi.

Bạch Phá Thiên liền nói tiếp: “Diệp Lăng Thiên, cậu là một trong những kẻ mạnh nhất thế giới, nếu như cậu muốn gia nhập Long Trì thì tôi và Long Đoạn Tung sẽ cho cậu hướng chung giang sơn, chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ tất cả tài nguyên tu luyện ở châu Á này!”

“Nhưng nếu cậu nhất quyết phải tính sổ với Long Đoạn Tung, vậy thì cậu sẽ trở thành kẻ địch của Long Trì, trở thành kẻ thù với Bạch Phá Thiên tôi!”

“Tuy cậu là kẻ mạnh nhất thế giới tục, nhưng cũng chỉ là do mấy tên võ sĩ ở thế giới tục ca ngợi mà thôi, còn trong mắt tôi cậu chẳng là gì cả!”

“Tôi có thể giết được cậu!”

Từng câu từng chữ của Bạch Phá Thiên đều vô cùng rõ ràng dứt khoát, hơn nữa còn có chút bá khí.

Diệp Thiên nghe xong liền không khỏi bật cười.

“Giết tôi?”

Diệp Thiên lắc đầu, trên mặt có chút khinh thường: “Tôi nghĩ ông đã ngủ ở hồ Thiên trên núi Trường Bạch nhiều đến mức ngốc luôn rồi!”

“Thậm chí ông còn không phải là rồng thật, một con xà giao thấp kém, chì vì sống được năm trăm năm, hấp thụ được phước lành và chất dinh dưỡng của hồ Thiên ở núi Trường Bạch nên mới có thể đạt đến cảnh giới ngày hôm nay!”

“Một con súc sinh như ông mà cũng đòi giết tôi, nực cười làm sao!”

Ngay khi Diệp Thiên vừa dứt lời, điện Long Thần đột nhiên chấn động dữ dội, không gian dao động, trong không khí bắt đầu xuất hiện các vết nứt.

Bạch Phá Thiên lúc nãy còn tỏ ra lãnh đạm, bây giờ lại lộ ra vẻ tức giận, hai mắt trừng trừng đầy phẫn nộ.

Một luồng khí tức mạnh mẽ toát ra ngoài, làm cho râu tóc của ông ta dao động, quần áo kêu rít thành tiếng, sát ý lập tức quét qua.

Đồng tử của Long Đoạn Tung cũng co rút lại, ông ta biết Bạch Phá Thiên đang thực sự tức giận.

“Diệp Lăng Thiên, cậu chết chắc rồi!”

Bạch Phá Thiên trầm giọng nói, sát khí đằng đằng, ông ta vốn là một con xà giao đột biến dưới chân núi Trường Bạch, bởi vì ăn nhầm linh thảo nên mới có được linh trí, sau đó leo vào hồ Thiên của núi Trường Bạch, lẩy nước chứa linh khí đất trời trong hồ làm chất dinh dưỡng, bắt đầu con đường tu luyện, phải mất năm trăm năm sau mới có thế hoá thành người, sở hữu sức mạnh to lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.