Cao Thủ Tu Chân

Chương 2745



Chương 2745

Giọng nói như hít khí lạnh vang lên giữa rất nhiều cường giả, bọn họ không thể tin được, Diệp Thiên vừa tung ra một kiếm đã tiêu diệt hoàn toàn ảo ảnh Chiến Thần khống lồ.

“Tí tách!

Một giọt máu từ trên trời rơi xuống rồi rơi xuống biển, tạo ra một chút gọn sóng, Zeus vừa nghe thanh âm bèn nhìn sang, ánh mắt thay đổi.

Phía trên khoảng không, vẻ mặt Heracles đông cứng lại, hắn ôm vai trái nhìn Diệp Thiên với vẻ hoài nghi, như thể cho tới giờ hắn vẫn chưa có phản ứng gì.

Cả cánh tay trái của hắn thực sự đã bị gãy ngang vai, Heracles đang đau đến thấu tâm can, nhưng người luôn ngoan cường như hắn lại không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, trong mắt là vẻ ngờ vực và khó hiểu.

Hắn không hiểu Diệp Thiên rốt cuộc là người hay quái vật, lại có thể kích phát một kiếm có uy lực mạnh như vậy.

Nếu không phải hắn bảo Pháp Tướng Chiến Thần chủ động tiến lên đỡ lấy uy lực mạnh mẽ của thanh kiếm này cho hắn vào thời khắc mấu chốt, thì lúc này hắn đã bị kiếm khí đó bóp ch3t rồi.

Nhưng dù đã được Pháp Tướng Chiến Thần chặn lại, hắn vẫn bị chém đứt một cánh tay bởi năng lượng kiếm còn lại, có thế thấy thanh kiếm của Diệp Thiên mạnh đến mức nào.

“Anh thua rồi”.

Diệp Thiên cực kỳ bình tĩnh, lãnh nhạt nói.

Vẻ mặt của Heracles dao động, nhưng hắn sửng sốt đứng tại chỗ một lúc.

Hắn là thần linh mạnh nhất ở Hy Lạp, được gọi là thần sức mạnh bất khả chiến bại, nhưng hôm nay hắn lại bị một con người đánh bại?

“Anh thua rồi!”

Giọng nói Diệp Thiên truyền khắp mặt biển, tựa như ma âm gõ mạnh vào tim Heracles.

Hắn là chiến thần vô địch, mặc dù đối mặt với những người hung tàn, quái thú ma vật Hy Lạp cổ thì cậu cũng chưa từng lùi bước, chưa từng thất bại.

Hắn là thần sức mạnh, mang theo sự kiêu ngạo siêu việt hơn bất kỳ ai, nhưng hôm nay, một tên nhân loại, lại khiến tự tôn và tự tin vô địch của hắn chém sạch bằng một kiếm.

Đến hiện tại, hắn cũng không dám tin, bản thân sẽ bị thất bại triệt để trong tay một kẻ nhân loại như vậy.

Rất nhiều cao thủ xung quanh cũng nhìn thấy tất cả, trên người Heracles, bọn họ cảm nhận được cảm giác anh hùng tuổi xế chiều, thê lương như mặt trời lặn về Tây.

Nhưng không một ai đồng tình với chuyện này, bởi vì đây là thế giới thuộc về võ giả tu sĩ, trước giờ đều là mới cũ luân phiên, người mới thay thế người cũ, cũng chẳng phải là chuyện gì mới mẻ.

Nói đến cùng, vẫn là thực lực tối thượng, kẻ mạnh hiếp yếu! Thân thể Zeus lắc lư, bàn tay cũng đang run rẩy dữ dội, ngay sau một kiếm kia của Diệp Thiên, tinh khí thần của ông ta cũng suy sụp theo, tựa như thoáng chốc đã già đi mấy chục tuổi.

Một kiếm kia của Diệp Thiên chém xuống, không chỉ là cắt đứt cánh tay của Heracles, mà chặt đứt chút vinh quang còn lạ của Olympus, hoàn toàn sụp đổ.

Lần này, ông ta vốn là đưa các chúng thần Olympus đến xem trận chiến, dự định tuyên bố với thế nhân chuyện chư thần bọn họ trở về, nhưng không ngờ lại rơi vào kết cục này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.