Cao Thủ Tu Chân

Chương 2797



Chương 2797

Kính linh nghe vậy lập tức gật đầu: “Đúng, trong tiểu thế giới cũng từng có một vài tu sĩ tiền bối đi qua hang ma phương Tây, một sô’ cao thủ tu vi cực cao từng vào sâu trong hang ma phương Tây thấy được loài hoa này”.

“Bởi vì hoa này chỉ có hai màu trắng đen phân bố đều nhau, cho nên người xưa ở tiểu thế giới gọi nó là hoa Song Sắc”.

Thi Tú Vân và Yến Khinh Vũ nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. Bọn họ đều xuất thân từ sáu tông Huyền Môn, đương nhiên từ nhỏ đã tiếp xúc với nhiều sách cổ mà tiền bối của tông môn đế lại, đọc qua ghi chép về loài hoa này.

Nhưng trong sách cổ không hề nói loài hoa này ở đâu, bọn họ luôn nghĩ rằng nó ở tiểu thế giới, không ngờ loài hoa này lại có khởi nguồn từ hang ma phương Tây.

“Nói cách khác, tôi lấy được loại hoa đó là có thể cứu được Tiếu Ảnh phải không?”.

Diệp Thiên lên tiếng hỏi.

“Theo lý là vậy!”.

Kính linh gật đầu, nhưng lại đưa ra câu trả lời mơ hồ.

“Theo lý?”.

Diệp Thiên nhíu mày: “Không phải ông nói hoa này có thể tẩm bổ cho thần hồn con người sao? Vậy thì còn chỗ nào không ổn?”.

Kính linh khẽ vuốt râu, ánh mắt sâu xa: “Hoa Bạch Ám có thể tấm bổ thần hồn, nhưng loài hoa này chỉ có một số cao thủ tu tiên từng tồn tại ở phương Tây sử dụng, song những người này sống ở thời đại xa xưa, không chết thì cũng đã phi thăng rời khỏi Địa Cầu, cho nên không ai biết được chính xác cách dùng loài hoa này”.

“Hoa Bạch Ám vốn là loài hoa kịch độc, phải dùng nước nghiền ra từ nó vẩy trực tiếp lên linh hồn, nếu làm sai thì rất có khả năng sẽ phản tác dụng, khiến linh hồn bị thương lần nữa”.

“Với trạng thái linh hồn của nữ chủ nhân lúc này chắc chắn không thể chịu tổn thương lần thứ hai”.

“Cách làm đúng đắn nhất là sử dụng kết hợp công pháp và hoa Bạch Ám, hai bên hỗ trợ cho nhau, dùng công pháp dẫn dắt dược lực của hoa Bạch Ám, để linh hồn được bù đắp thích hợp nhất, thỏa đáng nhất, vậy mới có thể bảo đảm không sai sót”.

“Kết hợp công pháp và dược lực?”.

Lúc này Diệp Thiên mới nhớ lại, ngoài nhắc tới hoa Bạch Ám ra, kính linh còn nhắc tới một loại công pháp khác có công hiệu tẩm bổ linh hồn.

Cậu vội hỏi: “Nói vậy là nếu tôi lấy hoa Bạch Ám trở về, tu luyện thêm công pháp có thể tẩm bổ linh hồn đó, hai bên hỗ trợ nhau là có thể bảo đảm cứu được Tiểu Ảnh phải không?”.

Kính linh lập tức gật đầu: “Đúng vậy!”.

Diệp Thiên cuối cùng cũng cởi bỏ tảng đá trong lòng xuống. Hoa Bạch Ám sinh trưởng ở sâu trong hang ma phương Tây, mặc dù hang ma phương Tây cực kì quỷ dị huyền diệu, nhưng trong lòng Diệp Thiên không cảm thấy sợ hãi.

Với thực lực của cậu bây giờ xông vào hang ma phương Tây, cho dù có gặp phải nguy hiểm, cậu không chắc có thể giải quyết tất cả dễ dàng, nhưng chắc chắn có thể tự bảo vệ mình.

Còn công pháp mà kính linh nói, cậu càng không có gì phải lo lắng. Mặc dù thế chất của cậu khác với người thường, mất đi võ mạch, không thể tu luyện một số công pháp võ tu hoặc công pháp tu tiên chính thống, nhưng cậu không làm được thì ở đây cũng dư người sẵn sàng làm thay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.