Cao Thủ Tu Chân

Chương 2882



Chương 2882

Ánh mắt Diệp Thiên dừng lại nơi vết thương của cô ta, giờ khắc này, cuối cùng cậu đã hiểu rõ vì sao người phụ nữ xinh đẹp này lại xuất hiện ở Đông Ma Vực, nơi mà con người không nên ở này, tất cả những điều này đều vì cô ta bị ép đến không còn cách nào, dưới áp bức của Cụ Phong Ma Vương có thực lực mạnh mẽ, cô ta trở thành Ma phi, cũng trở thành đồ chơi phát tiết dục vọng cho Cụ Phong Ma Vương.

Một con người bị ma vật khống chế, khuất nhục và đau thương trong đó, khó mà diễn tả được bằng lời.

Hồi lâu sau, lúc này người phụ nữ xinh đẹp mới buông ống tay áo xuống, trong mắt đã ngấn đầy nước mắt.

“Tôi muốn anh rời đi là vì tốt cho anh, thân là con người, tôi không muốn anh rơi vào kết cục giống tôi, anh hiểu chưa?”

“Hoàn toàn hiểu rõ!”

Lần này, Diệp Thiên không hề dây dưa dài dòng, dứt khoát gật đầu.

Ánh mắt cậu sáng rực, nhìn thẳng vào người phụ nữ nói: “Nói đơn giản, nếu cho cô lựa chọn, cô muốn rời khỏi hang ma phương Tây này hay muốn tiếp tục ở lại đây?”

Người phụ nữ không biết câu hỏi này của Diệp Thiên có ý gì, cô ta sững sờ chốc lát rồi mới trả lời: “Nếu có lựa chọn, đương nhiên tôi sẽ rời khỏi hang ma phương Tây rồi, trong năm mươi năm bị giam cầm ở đây, tôi nằm mơ cũng muốn trở về thế giới loài người, ngắm nhìn phong cảnh nơi đó, gặp gỡ bạn bè thân thiết xưa kia!”

Ánh mắt cô ta dần ảm đạm: “Nhưng, tất cả những điều này cũng chỉ là hi vọng xa vời mà thôi!”

“Cụ Phong Ma Vương để lại dấu ấn linh hồn trên người tôi, chỉ cần tôi rời khỏi phạm vi của Đông Ma Vực, hắn ta sẽ lập tức phát hiện, chạy chưa nổi mười dặm là hắn ta đã có thể bắt tôi về Ma cung rồi!”

“E rằng cả đời này tôi chỉ có thể bị giam cầm trong Đông Ma Vực, không thể nhìn thấy được thế giới loài người nữa!”

Từ trong giọng nói của cô ta, Diệp Thiên nghe ra được cảm giác tuyệt vọng và cảm giác bất lực được hình thành trong thời gian dài đằng đẵng, chỉ có người từng bị tàn phá đến cùng cực mới có trạng thái này.

Khi người phụ nữ xinh đẹp chìm trong chuyện cũ, bỗng nhiên tiếng nói của Diệp Thiên vang vọng bên tai.

“Giữ vững tinh thần, đừng để bị quá khứ đè sụp!”

“Muốn trở về thế giới loài người, vậy hãy đi theo tôi, mặc dù Cụ Phong Ma Vương mạnh, nhưng còn xa mới đến mức độ không ai có thể chiến thắng!”

Cô ta ngẩng đầu lên, đối mặt với đôi mắt sâu thẳm giống như sao sáng của Diệp Thiên, đáy lòng cô ta nao nao.

Từ trong mắt Diệp Thiên, cô ta nhìn thấy kiên định hệt như tảng đá tồn tại mãi mãi, cùng với khí phách bá chủ không sợ bất cứ điều gì.

Khi cô ta ở thế giới loài người đã từng thấy không ít cao thủ cao xa vời vợi, sừng sững trên đỉnh, nhưng không có người nào có khí phách giống như Diệp Thiên lúc này.

Dù là Cụ Phong Ma Vương được coi là người không ai có thể chiến thắng trong mắt cô ta, cũng chưa từng khiến cô ta có loại kích động từ sâu trong tâm hồn thế này, giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô ta biết, người trẻ tuổi trước mắt này có một sức quyến rũ đặc biệt khó mà diễn tả bằng lời, khiến người ta không nhịn được bị cậu khuất phục.

“Anh nói là anh có thể chiến thắng Cụ Phong Ma Vương, dẫn tôi rời khỏi hang ma phương Tây?”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.