Cao Thủ Tu Chân

Chương 2887



Chương 2887

“Cơ hội cuối cùng, giao ra Ma Như Ý!”

“Nếu như ông từ chối, thì hôm nay, tôi không ngại cho toàn Đông Ma Vực tắm máu đâu!”

“Giao Ma Như Ý ra!”

“Nếu như từ chối thì tôi không ngại việc tắm máu cả Đông Ma Vực đâu!”

Giọng nói của Diệp Thiên vang khắp ma cung khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng. Bọn họ vẫn còn đang nhớ lại cảnh tượng máu phun xối xả nơi cổ của tứ đại hung tướng.

Tứ đại hung tướng – đại diện cho chiến lực cao nhất của Cụ Phong Ma Vương trong Đông Ma Vực đều đầu lìa khỏi cổ, chết trong tích tắc.

Cảnh tượng kinh dị và khủng khiếp đó đập vào mắt những kẻ khác trong cung điện khiến tất cả mọi người đều cảm thấy như một cú sốc cực lớn. Họ tái mặt.

Tứ đại hung tướng đều là cảnh giới sử thi mà lại chết như vậy sao?

Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Diệp Thiên. Lúc này vẻ chế nhạo và khinh thường dành cho cậu đã được thay thế bằng nỗi kinh sợ.

Khoảnh khắc này, tất cả yêu ma quái vật trong cung điện đều phản ứng lại. Con người đột nhiên tìm tới đây này không phải là con mèo mà bọn họ có thể tùy ý sỉ nhục mà là một long vương tiền sử vô cùng khủng khiếp.

“Hóa ra cậu mạnh như vậy à?”

Cô gái xinh đẹp khẽ dao động đôi mắt. Đây là lần đầu tiên cô ta thấy Diệp Thiên ra tay, thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ Diệp Thiên ra tay như thế nào thì đã thấy tứ đại hung thần bị giết chết rồi. Thực lực này có thể nói là đã vượt qua cả cảnh giới sử thi cấp tướng rồi.

“Cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa sao?”

Cô khẽ dao động đôi mắt, chỉ cảm thấy niềm vui mà Diệp Thiên mang tới cho cô ta quá lớn. Cô ta thật sự không ngờ, sau năm mươi năm lần đầu tiên cô ta gặp được một con người có sức mạnh siêu cấp như vậy.

Nếu như Diệp Thiên thật sự là một người thuộc cảnh giới sử thi lãnh chúa thì đủ khả năng chống lại Cụ Phong Ma Vương, không biết chừng Diệp Thiên có thể thật sự đưa cô ta rời khỏi hang ma phương Tây.

Còn Cụ Phong Ma Vương, sau khi tỏ ra kinh ngạc thì đôi mắt tối sầm xuống.

Hắn không còn khinh thường Diệp Thiên như trước đó nữa. Đôi mắt hắn khẽ nheo lại. Lần đầu tiên hắn nhìn trực diện kẻ địch.

“Thật không ngờ, bao năm qua không có một người nào dám xuất hiện, giờ xuất hiện một kẻ lại là kẻ hàng đầu của thế giới trần tục, trước đó có vẻ là tôi đã nhìn nhầm rồi!”

“Chỉ là cách hành sự của các hạ có phải là hơi ngông quá không thế?”

Nói tới đây, hắn chuyển giọng mang theo sát ý trỗi dậy.

“Ma Như Ý là pháp bảo của bổn vương, hôm nay cậu không chỉ xông vào Đông Ma Vực mà còn tìm tôi đòi Ma Như Ý, lại còn đó tắm máu cả Đông Ma Vực của tôi!”

“Lẽ nào cậu tưởng rằng, được gọi là anh hùng ở thế giới loài người thì có thể thích làm gì thì làm ở hang ma phương Tây sao?”

“Cậu coi Đông Ma Vực của tôi là hoa viên thích đến thì đến, thích lấy gì thì lấy đó sao?”

“Con người kia, cậu ngông cuồng quá rồi đấy”.

Cùng với tiếng quát vang lên thì ma khí cũng trỗi dậy và phóng ra từ đầu hắn tạo thành một chưởng ma màu đen với khí đen chồng chồng lớp lớp bao trùm cả thế giới hắc ám của ma cung và ập về phía Diệp Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.