Cao Thủ Tu Chân

Chương 2960



Chương 2960

Cậu ngẩng đầu nhìn phía trước, chỉ thấy kén lớn nứt ra từ chính giữa, xuất hiện một bóng người mặc giáp đen quanh người, trước ngực có một đầu hổ màu đen miệng phun máu chói mắt, hung tàn đáng sợ.

Lúc này, không trung Lư Thành đã hoàn toàn bị bao phủ trong bóng tối, hàng loạt ma thi đang đi lại trong Lư Thành như cảm nhận được gì đó, đều gào thét tựa như trăm quỷ khóc gào! Ma

Thần thật sự, đã xuống rồi!

cảm nhận được cơn đau từ vết thương trước ngực, ánh mắt Diệp Thiên khẽ chấn động.

Thiên Luân lại chỉ dựa vào một đao này mà phá vỡ được phòng ngự bằng thân xác của cậu, với thế tấn công của gã, sức mạnh này chắc chắn đã vượt xa hơn trước rất nhiều, khiến cậu vô cùng kinh sợ.

Một đòn này vừa nhanh lại hung tàn, không cho cậu chút không gian nào để phản ứng!

“Soạt!”

Ma khí u ám lan rộng, Thiên Luân tóc dài nhẹ bay, thân vác trường đao đen tuyền xuất hiện, trước ngực hiện rõ biểu tượng đầu hổ chỉ Hổ Ma Thánh Đế có, vừa hung dữ vừa kinh khủng, lại còn

không ngừng phun ra ma khí.

Cả người Thiên Luân đều được che chắn bởi lớp giáp màu đen nặng nề, sức mạnh hiện rõ, cơ bắp cân xứng hoàn toàn phù hợp với áo giáp, hơi thở dồn dập như muốn đâm thẳng bầu trời.

“Diệp Lăng Thiên, bây giờ hãy dùng thực lực nói chuyện đi!”

“Tôi sẽ cho cậu biết, thế nào là ma tu thật sự!”

Thiên Luân nhếch miệng cười lạnh, giọng nói chấn động đất trời, vừa dứt lời gã đã đạp một cái, khiến hư không dao động, không gian nứt toạc, sau đó chém ra một đao.

Một đao này không hề rườm rà, một đao vừa chém xuống, ma khí trên bầu trời Lư Thành lập tức sôi sục, một luồng đao mang màu đen chém đến, chia cắt bầu trời từ chính giữa, nặng nề đi xuống.

Lần này, Diệp Thiên đã có phòng bị trước, cậu tiến lên một bước, tay phải kéo về sau, Phệ Thiên Huyền Lực bao phủ nắm đấm, đột nhiên đánh ra, đối đầu với đao mang lao đến.

Chiêu thứ nhất Tam Tuyệt Quyền, đoạn hồn!

“Soạt!”

Đao mang bén nhọn, khẽ chấn động trong hư không, phát ra tiếng nổ vang vọng, chém vào trên quyền kình của Diệp Thiên.

Hai bên va chạm, chẳng qua chỉ giằng co một lúc, quyền kình màu xanh đã không chịu đựng nổi, vỡ vụn trên không, mà đao mang màu đen vẫn không hề suy yếu, tiếp tục chém về phía Diệp Thiên.

Phệ Thiên Huyền Lực sôi sục quanh người Diệp Thiên, hai tay nâng lên chắn trước ngực, chỉ có thế bị động nhận lấy đòn tấn công này.

Chỉ nghe thấy tiếng nổ vang vọng, cả người Diệp Thiên run rẩy, bị đao mang chém chính diện, trực tiếp bay về sau cả trăm trượng, xuyên qua mười mấy cao ốc liên tục, rồi mới đứng vững được.

Khi định thần lại thì chỉ thấy trên hai tay máu đã chảy đầm đìa, cánh tay thì thấy rõ hai vết máu.

Lại thêm một đao, lần này, Diệp Thiên vẫn dùng Phệ Thiên Huyền Lực cùng phòng ngự, nhưng vẫn bị tấn công chính diện bị thương.

Thiên Luân một trước một sau, chỉ đánh ra hai đao, không chỉ phá vỡ tấn công của Diệp Thiên mà còn chậm rãi khiến Diệp Thiên bị thương, hình thái ma thần võ trang Hổ Ma này của gã có sức chiến đấu kinh khủng cực độ.

“Diệp Lăng Thiên, với sức mạnh của tôi, cộng thêm sức chiến đấu của áo giáp Hổ Ma thì cậu bây giờ căn bản không thể đỡ được đòn tấn công của tôi!”

Đao đen của Thiên Luân đâm nghiêng, ánh mắt vui vẻ chưa từng thấy, hôm nay, gã sẽ dùng chiến thắng đè ép báo rửa hận bị Diệp Thiên chém nát thân thế lúc đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.